Trong tiếng gầm nhẹ, y đột nhiên xoay lên ngựa, điên cuồng phóng , khi lướt qua trường kích văng , y cầm lấy, đầu chạy như điên.
Nhiễm Mẫn điên cuồng .
Vừa mới xông lên quan đạo, y theo bản năng đầu, liếc về phía bóng vấy m.á.u .
y thấy cũng chỉ là một đoàn xe chậm rãi di chuyển.
Trong đoàn xe , mấy chiếc xe ngựa đàng ấn ký của Trần phủ, chúng đang chạy về phía Trần Dung.
Trên thực tế, lúc bộ quan đạo đều đoàn xe hấp dẫn lực chú ý, bọn họ đều đầu .
Trần Dung đang cúi đầu, một đêm một ngày , tuy rằng mới trôi qua hơn mười canh giờ ngắn ngủi, nhưng đối với nàng mà , là nhiều sinh tử.
Giờ phút , nàng xoay , tìm kiếm con ngựa của , con ngựa , là nàng lấy từ trong thôn trang của Vương Hoằng, mà roi ngựa nàng dùng để g.i.ế.c địch chỉ là một roi ngựa bình thường, dùng quen tay.
Nàng cúi đầu, lẳng lặng đến ngựa của , cũng qua bao lâu, nàng cảm giác một ít dị thường.
Đầu óc Trần Dung hoảng hốt dần dần phục hồi tinh thần, nàng đầu .
Vừa , nàng đối diện với một đội ngũ do hơn mười chiếc xe ngựa tạo thành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-282-nguoi-von-phong-luu.html.]
Một chiếc xe ngựa đầu tiên dấu hiệu của Trần phủ. Trần phủ ư?
Trần Dung nghiêng đầu.
Một thấy nàng, lập tức, một tiếng huýt sáo truyền đến, trong nháy mắt, chúng xe ngựa ngừng .
Dẫn đầu kịp chờ dừng nhảy xuống là Trần Nguyên, thấy Trần Nguyên, khóe miệng Trần Dung cong lên, mỉm , mà trong tay nàng roi ngựa nắm thật chặt.
lúc , cũng một nhảy từ trong xe ngựa Trần Nguyên, chính là Trần Công Nhương.
Người nhảy xuống tiếp đó là Dũ Chí và Hoàn Cửu lang.
Nhìn đến đây, Trần Dung mới hiểu , trách nhiều chằm chằm như thế, hóa trong hơn mười chiếc xe ngựa đều là một ít sĩ phu.
Trần Nguyên liếc mắt một cái liền trông thấy Trần Dung, gương mặt đoan chính của lộ một chút vui mừng, mới cất bước tiến lên, chỉ thấy Trần Công Nhương ở phía quát nhẹ một tiếng.
Trần Nguyên lên tiếng trả lời dừng , cúi đầu thối lui sang một bên.
Trần Công Nhương lướt qua , tới Trần Dung.
Trần Công Nhương đến gần Trần Dung, nàng nhuốm đầy máu. Hắn tiến lên hai bước, tới Trần Dung mới dừng . Hắn cúi đầu nàng, ôn hòa : “Hài tử, con sợ hãi !”
Mê Truyện Dịch