Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dứt lời, giục ngựa tới gần xe ngựa Dũ Chí, hướng tới hai bên trong hô to gọi nhỏ thấp giọng khổ mà : “Hai vị rõ lang quân nhà mất hứng càng động vết thương của ngài, thống khoái chứ?” Nói tới đây, khẽ : “Lang quân ngài cùng với hai vị tình như , là , tất nhiên khổ cùng , tội cùng chịu…… Nếu hai vị cao hứng, thì nên kêu lớn hơn nữa.”
Một lời thốt , hai Dũ Hoàn lập tức trở nên lặng ngắt như tờ.
Đi một ngày, phía rốt cục xuất hiện một ngã rẽ, khi nhóm hộ vệ tiến đến xin chỉ thị, Vương Hoằng bảo rời khỏi đại đội ngũ.
Vì thế, hơn mười cỗ xe ngựa sự bảo hộ của năm trăm hộ vệ, lên ngã rẽ .
Đương nhiên, đám Bình ẩu cũng ở trong đó.
Dần dần, thành Nam Dương cách càng ngày càng xa.
Trần Dung xốc lên rèm xe, về phía thành Nam Dương nhủ thầm: Kiếp , thành Nam Dương vẫn rơi tay Hồ, thật hy vọng kiếp cũng như thế…… Không chỉ là trong thành Nam Dương còn cùng điền sản cửa hàng của nàng mà bởi vì, so sánh với Nam Dương, Kiến Khang càng là một địa phương xa lạ.
Đảo mắt, năm ngày trôi qua.
Mê Truyện Dịch
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-303-nguoi-von-phong-luu.html.]
Một ngày , thời tiết nắng , dương quang mùa đông ấm áp chiếu rọi trời đất, xe ngựa chạy đất vàng xuất hiện một chút sắc xanh nhạt, Trần Dung nhẹ giọng : “Mùa xuân sắp tới .”
Nàng đầu ngắm thành Nam Dương, đột nhiên với Vương Hoằng: “Thất lang, Nam Dương nay còn khói lửa, Mộ Dung Khác sẽ buông tha việc công thành đúng ?”
Vương Hoằng dựa tháp, vặn chỉnh lật sách lụa, nâng mắt, thản nhiên trả lời: “Gã sớm .”
Trần Dung yên lòng, chuyển mắt, nàng nhẹ giọng : “Ta cũng nghĩ như thế.” Với cách việc của Vương Hoằng, thể vô thanh vô tức rời ? Dù thế nào, khi cũng sẽ bố trí một phen, khiến cho Mộ Dung Khác thể lui quân.
Đảo mắt một tháng trôi qua.
Dọc theo đường , năm trăm hộ vệ xốc vác phía cũng đủ để dọa lui đạo tặc nhỏ lẻ. Vì thế, đoàn vô kinh vô hiểm qua, trong nháy mắt, Kiến Khang ở trong tầm .
Từng bước đến gần phạm vi thành Kiến Khang, bộ khí khác biệt so với .
Một đội một đội tử hoa phục giục ngựa mà đến, dù là nơi núi rừng là nơi bãi đất hoang vu, lúc nào cũng thể thấy tiếng hát vang.