Người Vốn Phong Lưu - Chương 305: Người Vốn Phong Lưu

Cập nhật lúc: 2025-08-08 04:53:53
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đảo mắt, nữ lang mang theo chúng cô nương nhằm xe ngựa của Vương Hoằng.

Trần Dung thu hồi ánh mắt, nàng hiếu kì liếc về phía Vương Hoằng.

Mê Truyện Dịch

lúc , Vương Hoằng luôn luôn dán mắt sách lụa mở miệng, giọng của thanh nhuận tao nhã: “Có thể phóng cờ lên .”

Khi Trần Dung ngẩn ngơ khó hiểu, một hộ vệ cao giọng đáp: “Vâng.”

Đảo mắt, tiếng hét lớn của hộ vệ truyền : “Phóng cờ.”

Một lời thốt , chúng hộ vệ vù vù xoay xuống ngựa, trong nháy mắt, dấu hiệu cùng cờ xí của Lang Gia Vương thị xuất hiện ở từng góc xe.

Khi hộ vệ mở miệng, nhóm nữ lang còn đang đùa ngắm , nhưng ngay đó các nàng khỏi ngẩn ngơ.

Trong lúc ngây như phỗng, nữ lang cầm đầu xoay xuống ngựa, nàng tao nhã cung kính hướng tới xe ngựa của Vương Hoằng thi lễ, run giọng kêu lên: “Thiếp , lang quân chớ trách!”

Lời của nữ lang khiến bừng tỉnh, lập tức, mười mấy nữ lang giả trang thiếu niên đồng thời xoay xuống ngựa, trong lúc nhất thời, đều thở dài, vẻ mặt kính sợ nhất tề kêu lên: “Chúng , lang quân chớ trách.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-305-nguoi-von-phong-luu.html.]

Trả lời các nàng là tiếng bánh xe lạo xạo, trong nháy mắt, đoàn xe liền lướt qua đám , chỉ để cát bụi.

Trần Dung đầu , liếc nữ lang vẫn nhúc nhích cúi đầu, cực tao nhã cực tiêu chuẩn bảo trì lễ tiết , đó đầu về phía Vương Hoằng.

Lúc Vương Hoằng khẽ nhếch khóe miệng, ánh mắt chuyên chú sách lụa, dường như trường hợp thật sự trải qua nhiều.

Trần Dung cũng cong khóe miệng, chậm rãi , nàng chuyển mắt cửa thành cao lớn càng ngày càng gần, còn nước sông trong suốt chảy xuôi hai bên cửa thành, khẽ : “Lang quân, thỉnh cho phép trở xe ngựa của .”

Vương Hoằng chậm rãi buông sách lụa trong tay, liếc Trần Dung một cái, miệng bất giác cong lên, : “Đi xuống .”

“Vâng.”

Xe ngựa dừng , Trần Dung về phía xe ngựa của .

Nàng lên xe ngựa, Bình ẩu vội vàng tiến lên giúp nàng lau rửa bụi bặm. Thường thường liếc cửa thành càng ngày càng gần , Bình ẩu vui mừng kêu lên: “Nữ lang, đây là Kiến Khang, chúng trở Kiến Khang !”

Trên gương mặt tròn của Bình ẩu mang theo tươi rạng rỡ, đôi mắt nhỏ híp thành một đường, bà với vẻ khoái hoạt: “Nữ lang, phụ của đang ở thành Kiến Khang đó. Vài năm gặp, cũng hiện tại bọn họ mạnh khỏe ?”

Loading...