Người Vốn Phong Lưu - Chương 308: Người Vốn Phong Lưu

Cập nhật lúc: 2025-08-08 04:54:14
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bình ẩu kêu lên vui mừng: “Nữ lang, nữ lang, , lang chủ và lang quân ở ? Ai a, chuyện như thế, vì còn sớm cho chúng nô ?” Vừa kêu, bà ló đầu , lớn tiếng chuyện với đám Thượng tẩu ở bên ngoài: “Nhanh La Hạng, nữ lang , lang chủ và lang quân ở nơi đó.”

Một câu thốt , tiếng hoan hô vang lên. Chúng phó đồng thời đùa, Thượng tẩu ha hả. Lúc tiếng đặc biệt vang dội, trong một khắc, chúng phó từ lúc di chuyển về phía nam tới nay đều buồn bực, bất an, còn nao núng cẩn thận, tựa hồ tan thành mây khói.

Xe ngựa đổi tuyến đường, hướng về La Hạng.

Trần Dung vén rèm xe, một bên phong cảnh thành Kiến Khang, một bên âm thầm suy nghĩ.

Trong ngoài Kiến Khang, nơi nơi đều sông ngòi hồ nước, cổ nhân gần thủy giả nhân, Kiến Khang khác biệt ở chỗ nào thì Trần Dung , nhưng nàng thể , trong thành tuy rằng cao lớn bằng Bình thành cùng Nam Dương, nhưng diện mạo của bọn họ hết sức tú lệ trắng trẻo. Bất luận là nam nữ, bọn họ đều ăn mặc hết sức hoa lệ phiền phức, mà đeo túi hương là thứ đặc sắc nhất của dân Kiến Khang. Đưa mắt , khắp nơi ai cũng áo mũ chỉnh tề, đường đều ngửi thấy mùi thơm ngát.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-308-nguoi-von-phong-luu.html.]

Mê Truyện Dịch

Hơn nữa, Kiến Khang đặc biệt yêu ca hát, đến đều là ti trúc dứt, bên ngoài đại phủ nhà cao cửa rộng, nhiều thứ dân rung đùi đắc ý, theo tiếng ti trúc ca hát. Mà đám gác cổng của thế gia danh môn, đối với loại thứ dân , cũng chỉ là mắt nhắm mắt mở.

Loại an nhàn, phong quang , chúng phó đến từ phương bắc từng thấy qua? Bọn họ miệng há hốc, ngẩn ngơ ngắm , thường thường còn kinh hô hai tiếng, khiến nhóm tử thế gia áo mũ chỉnh tề liếc qua vẻ xem thường.

Đây là thật sự xem thường, đến điều , còn tính từ thời Tam quốc, từ khi danh sĩ tên gọi Trần Lâm đối với Tào Tháo liếc mắt xem thường, chuyện trở nên nổi danh trong đám quyền quý. Đến triều đại, Nguyễn Tạ thường thường đối với trong lòng thì coi trọng, thích ai thì lắc đầu xem thường. Kết quả là, liếc mắt xem thường là phong cách thói quen của danh nhân ẩn sĩ đối với thế tục hèn mọn. Đến bây giờ, quả thực thành phong tục.

Bình ẩu theo một nữ lang mặc vải tím hoa văn khổng tước trăm hoa, mãi cho đến khi nàng xa, bà mới thì thào : “Nữ lang, quần áo thật là hoa mỹ, nếu nữ lang mặc, nữ lang trong thành Kiến Khang, một ai so với .” Bà chuyển sang Trần Dung, khoái hoạt híp đôi mắt nhỏ : “Nữ lang, khi yên ẩu giúp may một bộ.”

Loading...