Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5AiF7oI7MZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trần Dung , nàng rũ hai mắt, nhẹ giọng : “Nữ lang Kiến Khang vốn khác biệt, các nàng gia thế bất phàm, tính tình cũng kiêu ngạo, thích thể hiện sự độc đáo của bản . Ẩu, trừ phi thành đều xuất hiện xiêm y cùng kiểu dáng, bằng , chúng thể bắt chước.”
Bình ẩu ngạc nhiên há miệng, một hồi lâu, bà mới thì thào : “ là như ? May mắn nữ lang .”
Lúc , bên ngoài truyền đến tiếng của Thượng tẩu: “Xin hỏi lão trượng, La Hạng ở ?”
Thượng tẩu hỏi là một quản sự tầm 40 50 tuổi với bộ dáng mập mạp. Người như thế thường xuyên giao tiếp với qua đường, so sánh với những khác, thường thường sẽ rõ ràng hơn.
Nghe thấy câu hỏi của Thượng tẩu, mập mạp đầu . Hắn hướng tới mấy chiếc xe ngựa liếc mắt một cái, khi lộ một ánh mắt khinh miệt thì chút để ý chỉ về phía đông: “Nằm ở bên , đến cuối đó là La Hạng.” Ngữ khí và vẻ mặt , chính là khinh thị cùng kiên nhẫn.
Thượng tẩu ngẩn , theo mập mạp nghênh ngang rời .
Một hạ nhân mất hứng : “Người thật là, chỉ hỏi đường mà thôi, cần vẻ như ?”
Lời đó dứt, giọng của Trần Dung từ trong xe ngựa truyền đến: “Đừng nữa, chúng thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-309-nguoi-von-phong-luu.html.]
Người hạ nhân rõ, nhưng Trần Dung rõ. Đường phố ở Kiến Khang dùng thứ hạng để mệnh danh. Dù là danh môn thế gia là thứ dân bình thường đều thích tụ tập. Nói cách khác, ở Kiến Khang lâu, thấy ngươi ở tại ngõ nhỏ nào sẽ phận của ngươi . Mà ở La Hạng, rõ ràng là đến cấp bậc để kẻ mập mạp cần kết giao.
Đoàn xe tiếp tục về phía .
Đang , Bình ẩu đột nhiên kêu lên: “Này, những đó đang cái gì ?”
Chúng phó theo ánh mắt của bà .
Ở ngoài cửa lớn một phủ hoa lệ nhà cao cửa rộng, một hạ nhân đánh xe ngựa , đó, dừng một chỗ dốc nhỏ bên ngoài cửa. Sau khi dừng , ôm mấy giỏ trúc đặt trong xe ngựa xuống, đó đổ hết xuống rãnh .
Mà khiến Bình ẩu kêu lên sợ hãi chính là thứ đổ . Thứ đó, trắng bóc như tuyết hương thơm phác mũi, bên trong còn thịt cùng đồ ăn, rõ ràng đúng là cơm!
Mê Truyện Dịch
Chúng phó hẹn mà cùng phát tiếng kêu sợ hãi.
Tiếng kêu của bọn họ khiến đầu. Người nâng nâng mũ quả dưa, liếc xe ngựa của Trần Dung, chỉ liếc mắt một cái, lập tức trợn trắng mắt. Chỉ thấy đặt giỏ trúc lên xe ngựa, mắng: “Hương ba lão!”