Người Vốn Phong Lưu - Chương 310: Người Vốn Phong Lưu

Cập nhật lúc: 2025-08-08 04:54:32
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiếng mắng của là cố ý đề cao, bọn Bình ẩu đều thấy rõ ràng. thời khắc , bọn họ còn đang cảm thấy khó hiểu, hiển nhiên vạn vạn thể tin tưởng, lương thực thể cứu mạng ở trong thành Nam Dương ở nơi đây là rác rưởi.

Xe ngựa vẫn tiếp tục chạy .

Mê Truyện Dịch

Trong xe ngựa, Trần Dung chỉ liếc mắt một cái, liền cất giọng trong trẻo: “Đừng nữa, các ngươi nhớ kỹ, nơi là Kiến Khang.”

Lời nàng thốt , Bình ẩu lập tức đầu, lớn tiếng khen ngợi: “Nữ lang thật sự trí tuệ, hóa lương thực ở Kiến Khang trở thành vật vô dụng.”

Bình ẩu dứt tiếng, Thượng tẩu cũng : “ đúng , may mắn theo lời của nữ lang.”

Lúc chuẩn rời , lương thực của Trần Dung còn gần ba chiếc xe ngựa, theo ý tứ của chúng phó, vô luận như thế nào cũng nên mang theo. Trần Dung kiên trì Thượng tẩu xử lý. Vì thế, ba chiếc xe lương thực , bộ đổi thành tiền tài ngọc quý đáng giá trong thành Nam Dương.

Không còn lương thực, trong lòng chúng phó thật sự bất an. Bởi , dọc theo đường , mỗi bọn họ về phía đoàn xe của đều mắng thầm Trần Dung vài câu. Phải rằng, bọn họ đến Kiến Khang mang theo tổng cộng sáu chiếc xe ngựa, Trần Dung một chiếc, một chiếc chứa đồ dùng tư nhân của nàng, còn một chiếc là để chúng phó phiên nghỉ ngơi, còn ba chiếc xe trống . Mà trong chiếc xe trống vốn đựng đầy lương thực quý giá.

Lúc , một kêu lên: “La Hạng kìa.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-310-nguoi-von-phong-luu.html.]

Mọi , quả nhiên, phía cách đó ba trăm bước, một tấm bia đá dùng hành thư hai chữ ‘La Hạng’ thật lớn. Bên cạnh tấm bia đá là cửa .

Đã đến La Hạng .

Chúng phó mừng rỡ, liên tục điều khiển xe ngựa, hướng tới trong ngõ nhỏ bên trong.

Đoàn xe nhất tề chạy .

Trong nháy mắt, tiếng hô to gọi nhỏ, tiếng đùa của chúng phó trở nên tĩnh lặng. Bọn họ nhà gỗ đơn sơ hai bên ngõ nhỏ, khắp nơi thể thấy rác rến cùng với khất cái xổm ở một góc. Trong lúc nhất thời đều hiểu mập mạp bọn họ hỏi về La Hạng thì sắc mặt hòa nhã.

Nơi , giống như chỗ cho phận cư ngụ.

Một hồi lâu, giọng của Thượng tẩu truyền đến: “Nữ lang, như thế nào?”

Trần Dung vẫn giữ vẻ bình tĩnh cất tiếng: “Nói là ở ngõ thứ ba. Đến đó ngươi hỏi một chút.”

Loading...