Người Vốn Phong Lưu - Chương 319: Người Vốn Phong Lưu

Cập nhật lúc: 2025-08-08 04:55:47
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LVWYnJ7HL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đảo mắt, lão bất mãn thầm: “Cũng chỉ giá lương thực là rẻ, sân viện nhỏ thế ở thành Nam Dương, giá chỉ bằng một phần mười thôi.”

Bên cạnh lão, Bình ẩu sợ hãi ca thán liên tục: “Ba trăm xe lương thực ư? Trời ạ, nữ lang, ba trăm xe lương thực thì chúng đời , kiếp , kiếp nữa đều ăn hết mà.”

Trần Dung , thấp giọng : “Không , nơi ăn mặc tiêu dùng đều đắt đỏ hơn thành Nam Dương. Số châu báu cũng chỉ đủ cho chúng dùng hết đời thôi.”

Bình ẩu vội vàng tiếp lời: “Vậy cũng đủ .”

Trần Dung cong khóe miệng, : “Đêm khuya, Bình ẩu, Thượng tẩu, các ngươi nên để ý, nhớ kỹ chỉ để mười thùng, năm thùng lưu trữ cho gia dụng, năm thùng thì cất kho, còn đều chôn giấu kín.”

“Vâng.”

Trần Dung lấy cuộc sách lụa ghi rõ việc đoạn tuyệt quan hệ , đưa nó cho Bình ẩu, : “Cất thứ cho kỹ.”

“Vâng.”

Mê Truyện Dịch

Bình ẩu thu hồi, đột nhiên thở dài: “Nữ lang như cũng quá vô tình, vội vàng .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-319-nguoi-von-phong-luu.html.]

Vội vàng ư? Nàng cùng với Đại tẩu quen hai đời, thể là vội vàng? Về phần vô tình? Trần Dung chậm rãi , thấp giọng : “Thứ vốn nhiều lắm, ẩu, đến mức , sẽ cho phép bất luận kẻ nào phá hỏng!”

Bình ẩu hiểu, Thượng tẩu cũng hiểu.

Trần Dung giải thích với bọn họ, nàng xoay , lẳng lặng hướng tới tẩm phòng của .

Một đêm vô sự.

Trần Dung ánh dương quang màu vàng chiếu rọi nên tỉnh . Nàng nghiêng đầu, khung cảnh sáng ngời bên ngoài, chim hót ríu rít, tiếng , còn tiếng kêu vui mừng mơ hồ truyền đến, nàng chậm rãi , thầm nghĩ: Ta đến Kiến Khang .

Kiến Khang, đó là một danh từ xinh xa xôi đến cỡ nào, nơi đó tiền tài như cặn bã, rượu thịt hiếm đều thể ném cho heo cho chó, nơi đó, tiếng hoan hô đùa bao giờ ngừng, lương thực dù thế nào cũng ăn hết.

Kiến Khang, trong trí nhớ hai kiếp của nàng đều giống như chỗ thần tiên . Nó rời xa khói lửa, phân tranh, ở chỗ chỉ xa hoa, phú quý, còn thái bình vô cùng vô tận.

Trần Dung chậm rãi dậy, mỉm , đến xuống gương đồng. Hiện tại, nàng trở nên sung túc, cũng đủ để trải qua cuộc sống no đủ ở thành Kiến Khang…… Nàng cần chính là trở thành thất đồ chơi gì đó mà nam nhân thể đưa tới đưa , đùa qua đùa , cũng cần cùng nữ nhân khác tranh đấu, hao tổn tâm cơ. Cho nên, hiện tại nàng cần cố gắng diện kiến bệ hạ, sự cho phép của : Chung lấy chồng.

Loading...