Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dứt lời, nàng ngả về phía , nhắm hai mắt.
Tỳ nữ lúc kinh sợ đổ một mồ hôi lạnh, thấy nàng nhắm mắt, vội vàng tiến lên thu hồi gương đồng.
Cũng qua bao lâu, tiếng nhỏ của Bình ẩu truyền đến: “Nữ lang, lang quân đang ở chung quanh tìm .”
Trần Dung ‘Uh’ một tiếng, : “Ngươi dẫn đến.”
“Vâng.”
Lại một lát , Trần Dung thì thào : “Cứ thế thật thú vị, bảo Thượng tẩu khoét một lỗ nhỏ ở tường, để xem xét bên ngoài một chút.”
Lời của nàng thốt , một tiếng truyền đến: “A Dung cần gì ?”
Câu vang lên, Trần Dung nhảy dựng lên, nàng xoay phắt , trừng mắt nọ quát: “Ngươi, ngươi tới đây?”
Trong cái chăm chú của nàng, thiếu niên ốm yếu tỳ nữ nâng đỡ chậm rì rì đến đối diện với nàng, , hai tỳ nữ liền tự động phòng, bưng một bộ tháp dọn cho .
Sau đó, thiếu niên xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-321-nguoi-von-phong-luu.html.]
Thiếu niên xuống , hai tỳ nữ bắt đầu dâng hương, nấu rượu, còn để mặt một đĩa đựng điểm tâm.
Thiếu niên ăn một miếng điểm tâm tinh xảo tỳ nữ đưa tới bên miệng, liếc Trần Dung một cái, : “Cần gì giật như thế? Chẳng lẽ nàng còn tưởng rằng, Trần thị A Dung nàng là ẩn sĩ thần long thấy đầu thấy đuôi , chỉ cần nàng ngoài, ai chỗ ở của nàng ?” Giọng sắc nhọn trào phúng, đúng là Hoàn Cửu lang.
Trần Dung chậm rãi xuống, nàng thiếu niên tái nhợt , một lúc lâu, mới khẽ : “Quân tử tiến đến, gì chỉ bảo?”
“Chỉ bảo ư? Không .”
Hoàn Cửu lang vỗ vỗ tay, chậm rãi lên, đó, xoay rời .
Hắn động, nhóm tỳ nữ mới chuẩn xong lập tức đem các thứ một nữa thu hồi, đem tháp trả chỗ cũ, khiến trong sân khôi phục thành bộ dạng giống như lúc bọn họ tới, đoàn thi thi nhiên nhiên lên xe ngựa.
Xe ngựa của Hoàn Cửu lang mới khỏi cửa, Bình ẩu dẫn Trần gia Đại tới. Trần gia Đại chỉ thoáng , liền mở to mắt trông theo dấu hiệu xe ngựa, còn gương mặt gầy yếu trắng trẻo của thiếu niên lộ rèm xe mà ngẩn ngơ.
Đến khi bọn họ xa, Bình ẩu thúc giục mãi, Trần gia Đại mới giật kêu lên: “Kia, đó là trưởng tử của Hoàn phủ ?”
Bình ẩu đáp: “Vâng.”
Mê Truyện Dịch
“Thật , thật ……” Trần gia Đại thốt vài câu “Thật ”, cũng gì thêm.