Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc , Trần Dung phất phất tay. Khi nàng động tác , chúng tỳ nữ lui .
Trong sân vắng lặng, Trần Dung nghiêng đầu, nàng hì hì trưởng, với ngữ khí vui đùa, lơ đãng: “Tẩu tử như thế, Đại ca bỏ ả?”
Trần gia Đại cả kinh, ngạc nhiên ngẩng đầu, nhíu mày quát nhẹ: “A Dung, trưởng tẩu như mẫu, thể lời như thế?”
Nói tới đây, thấy Trần Dung cúi mặt xuống, trong lòng mềm nhũn, vội vàng ôn nhu : “Một nữ lang như , thế , nếu để ngoài thấy, chẳng sẽ tôn ti nặng nhẹ ? A Dung, thánh nhân , trưởng tẩu như mẫu, như sẽ khiến thế nhân thóa mạ bất hiếu bất nghĩa. mà A Dung cũng đừng khổ sở, nơi chỉ Đại , Đại tuyệt đối sẽ .”
Trần Dung đến đó, thấp giọng : “Vâng, A Dung dám.” Nàng vẫn , Đại nhà chút cổ hủ, bởi , khi nàng lời đều bảo lui xuống.
Trần gia Đại thấy Trần Dung nhận thì thở dài một tiếng, thì thào : “A Dung, Đại tẩu của tuy rằng tục tằng thô bạo, nhưng dù nàng cũng vì Đại sinh hạ con cái. Hơn nữa, mấy năm nay nàng dốc hết sức chống đỡ, cũng ủy khuất.”
Trần Dung khẽ một tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-324-nguoi-von-phong-luu.html.]
Hai tiếp tục ôn chuyện, ước chừng cho tới lúc mặt trời chiều ngả về tây, Trần gia Đại mới vội vàng rời .
Vừa khỏi sân viện của Trần Dung, Trần gia Đại liền đầu , môn hộ tinh xảo , thầm nghĩ: Thật sự ngờ, chỉ cách vài năm, tử nghịch ngợm của trưởng thành nhanh như . Nàng chỉ là một nữ lang mồ côi một về phía nam, chẳng những thể kết giao danh sĩ, còn thể đặt mua phòng ốc trong thành Kiến Khang.
Ngẫm nghĩ, sung suowngs, xoay nhẹ nhàng trở về nhà.
Còn bước nhà, Trần gia Đại thấy phụ nhân nhà đang dắt cổ họng chửi bậy, mà đối tượng ả chửi bậy tất nhiên là Như phu nhân cưới ả.
Mê Truyện Dịch
Nghĩ đến A Như mỗi mắng đều bộ dạng sợ hãi rụt rè, vụng trộm rơi lệ, Trần gia Đại cảm thán một tiếng, dừng bước chân.
Một hồi lâu, trong sân trở nên im lặng, Trần gia Đại mới nặn nụ mặt, bước sân viện nhà .
Sau khi tiến trong phòng, Trần gia Đại xem xét, A Như đang bận việc, mặt nàng còn vết nước mắt khô, về phần thê tử thì đang ở tẩm phòng vẫn nhúc nhích, cũng suy nghĩ cái gì.