Dần dần, môi khẽ mím, một giọng thì thầm, khàn khàn truyền đến: “Thà rằng chung lấy chồng ?” Nói xong, khẽ .
Tiếng nhẹ nhàng bay , đảo mắt biến mất ở trong khí, khi hộ vệ định thần , thấy lang quân nhà nghiêng về phía , mạnh mẽ tựa như dã thú đang vồ mồi, còn vẻ trầm tĩnh gương mặt tuấn mỹ.
Xe ngựa của Trần Dung vẫn đang chạy về phía .
Chỗ nàng tới chính là lạc viện mua về. Đối với Trần Dung mà , nàng trở nên độc lập, kinh thế hãi tục một hồi nên ngại tiếp tục như . Dù , hiện tại cho dù nàng trở bổn gia cũng sẽ vãn hồi cái gì.
Xe ngựa Trần Dung chạy về phía sân viện của .
Nàng mới bước xuống xe ngựa, đột nhiên, một xông tới, khàn khàn kêu lên: “A Dung, A Dung đáng thương của .”
Vừa kêu, ôm Trần Dung trong lòng.
Trần Dung nhận giọng , đây là Đại vẫn luôn yêu thương nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-348-nguoi-von-phong-luu.html.]
Nàng trong ôm ấp ấm áp, nhắm hai mắt.
Trên đỉnh đầu nàng, giọng của Trần gia Đại khàn khàn bi thương, ôm chặt Trần Dung, một một nghẹn ngào : “A Dung, A Dung đáng thương của , A Dung đáng thương của !”
Nói xong, buông Trần Dung, sụp xuống rống lên.
Trần Dung lên một bước, nàng nhẹ nhàng quỳ xuống, vươn tay đặt vai Đại , Trần Dung mỉm , nhẹ nhàng : “Đại , đừng vì A Dung khổ sở. Hiện tại A Dung sung sướng. Thật sự sung sướng.”
Nàng nghiêng đầu, khẽ hai tiếng, khi Trần gia Đại kinh ngạc ngẩng đầu, A Dung đang khoái trá mở to mắt , thè lưỡi, chỉ mặt , nghịch ngợm : “Đại , xem, A Dung nào nửa điểm vui?”
Trần gia Đại nghiêm túc ngắm nàng.
Mê Truyện Dịch
lúc , giọng sắc nhọn của một phụ nhân truyền đến: “ , nữ lang gì mà vui chứ? Nàng hẳn là khoái hoạt.” Trong tiếng kêu, một phụ nhân mập mạp như gió xoáy vọt tới, ả lao đến mặt Trần Dung, tay béo vươn định nắm tay nàng, khi Trần Dung tránh né, ả dừng chân, bưng khuôn mặt tươi vô cùng thiết kêu lên: “A Dung, A Dung, thật ngờ thể diện kiến bệ hạ, còn bệ hạ phong thưởng. Thật quá, A Dung, tẩu tử chúc mừng .”
Nói tới đây, ả còn liếc Trần gia Đại đang quỳ mặt đất một cái, đó lập tức tươi nở rộ, Trần Dung, ả chỉ dấu bàn tay mặt , với vẻ ủy khuất: “Nữ lang xem xem, xem xem, chính là Đại của đánh đó! Ta chỉ một câu ủy khuất, đánh !”