Người Vốn Phong Lưu - Chương 350: Người Vốn Phong Lưu

Cập nhật lúc: 2025-08-08 04:59:29
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau đó đều châu đầu ghé tai.

Nói thật , ở thời đại đối với bề ngoài thật sự quá mức coi trọng. Đại tẩu của Trần Dung, vô luận là diện mạo là khí chất đều cực kỳ phù hợp với thẩm mỹ của . Phải , tại thời đại lấy thanh cao tao nhã là đẽ, diện mạo của ả lộ , thậm chí cần cái gì chuyện gì thì sẽ xã hội bài xích.

Bởi , lời của Trần Dung dứt, bốn phía châu đầu ghé tai nhỏ nghị luận, đều tỏ vẻ chán ghét và hèn mọn với Trần gia Đại tẩu, còn ngấm ngầm chê .

Một hồi lâu, Trần gia Đại tẩu mới hét lên một tiếng, xông tới Trần Dung, hai tay định kéo tóc nàng, rít gào: “Tiện nhân đê tiện hổ ! Trưởng tẩu như mẫu, trong thiên hạ nào ghét bỏ tẩu tử như ngươi? Ta vả cái miệng của tiểu phụ nhân chanh chua nhà ngươi!”

Ả xông tới nhanh, tiếng kêu lớn, trong nháy mắt bổ nhào đến phía Trần Dung.

lúc , một tiếng hét to truyền đến: “Câm miệng!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-350-nguoi-von-phong-luu.html.]

Mê Truyện Dịch

Người lao đến chính là Trần gia Đại , bỗng dưng vươn tay gắt gao chế trụ hai cánh tay của phụ nhân nhà . Có điều hình thể của gầy gò khỏe mạnh lắm, chẳng những kéo , ngược Trần gia Đại tẩu mập mạp lôi về phía hai bước.

Lúc , Bình ẩu tiến lên một bước, bà ngăn ở mặt Trần gia Đại tẩu, Trần gia Đại tẩu đang buồn bực rít gào dắt cổ họng quát: “Câm miệng! Trưởng tẩu của nữ lang nhà sớm c.h.ế.t đường về phía nam ! Phụ nhân phố phường chanh chua nhà ngươi từng cho nàng một chén nước, một chút cơm, xứng với bốn chữ “trưởng tẩu như mẫu”? Phi! Khi đánh mất mặt mũi thế gia công khanh trăm năm của Trần phủ!”

Bình ẩu nhổ một ngụm đờm, ôm lấy Trần Dung về tới sân viện của . Các nàng chân bước , lưng cửa viện đóng thật mạnh, nhốt Trần gia Đại tẩu cùng Trần gia Đại ở ngoài cửa.

Lúc , Trần gia Đại vẫn ngây như phỗng.

Bên cạnh , phụ nhân mập mạp còn đang rít gào, đỏ mặt mắng to hét lớn.

Gần như đột nhiên, Trần gia Đại dắt cổ họng tê rống tiếng: “Câm miệng, ngươi câm miệng cho !” Hắn nhảy dựng lên, trong tiếng chê , ánh mắt hèn mọn ở bốn phía mà mặt đỏ lên. Trần gia Đại ca chán ghét trừng mắt phụ nhân vẻ mặt dữ tợn , căm hận kêu lên: “Bà sai, phụ nhân như ngươi đánh mất mặt mũi thế gia công khanh trăm năm của Trần gia!”

Loading...