Người Vốn Phong Lưu - Chương 354: Người Vốn Phong Lưu

Cập nhật lúc: 2025-08-08 04:59:57
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AA6v53KHZz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thượng tẩu ngẩn ngơ, với vẻ sợ hãi: “Lang Gia Vương thị ư? Nữ lang, dòng dõi như thế, chúng tư cách ? Khẳng định sẽ cho phép.”

Trần Dung , chậm rì rì : “Bọn họ cho , chúng cũng . Hôm nay tiến đến cũng chỉ là hết cấp bậc lễ nghĩa.”

“Nữ lang lý.”

Xe ngựa chạy về phía .

Lúc phương hướng xe ngựa tới là Ô Y Hạng nổi danh lâu trong thiên hạ. Đây là chỗ công khanh trăm năm phong lưu, công khanh , là nơi để dân đen lui tới.

Bởi , càng tới gần, động tác Thượng tẩu đánh xe càng chậm rãi, Trần Dung qua rèm xe , chỉ thấy gáy lão chảy mồ hôi tí tách.

Xem , chỉ là tiến đến bái phỏng một chút, lão cảm thấy áp lực quá lớn.

Ô Y Hạng, cho tới bây giờ đều là phong cảnh như họa, hai bên trái hai con sông chảy qua, mà một ngọn núi giả uốn lượn chu môn hoa .

Cách Ô Y Hạng còn một dặm, mắt Thượng tẩu xuất hiện một con sông lấp lóa ánh biếc, ba quang gợn sóng, ảnh ngược của núi giả lồng lộng rọi trong lòng sông, bên bờ xe ngựa đông đúc, còn tới gần thể ngửi thấy trầm hương phác mũi, cầm sắt truyền âm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-354-nguoi-von-phong-luu.html.]

Trần Dung xuyên qua rèm xe, chỉ liếc mắt một cái, liền nhẹ giọng : “Tiến lên , Vương Hoằng Vương Thất lang ở đó. Cứ ở đây cảm tạ cũng .”

Thượng tẩu ngẩn , lão ngẩng đầu lên, trợn to mắt kinh ngạc : “Thấy rõ, nhiều tử hoa phục như , nữ lang thể nhận Lang Gia Vương thất?”

Mê Truyện Dịch

Này còn hỏi ? Dù bao nhiêu , dù cách xa, nàng chỉ cần liếc mắt một cái thì thể tinh tường ở đó …… Cho dù thế gian thiên thiên vạn vạn , cũng chỉ một!

Trải qua hai kiếp, nàng , đây là nghiệt duyên, cố gắng trả giá thật lớn mới thể giãy khỏi nghiệt duyên .

Thượng tẩu cũng chỉ là tùy tiện một câu, đánh xe ngựa tới gần.

Chỉ chốc lát, một giọng vang dội trầm lãnh truyền đến: “Là thế gia nào?”

Thượng tẩu tươi , đang đáp lời, giọng đột nhiên trở nên nhu hòa, : “Hóa là tiểu cô Trần phủ thỉnh phong là nữ quan ? Đi qua , qua .”

“Đa tạ, đa tạ.”

Trong tiếng cảm tạ của Thượng tẩu, xe ngựa tiếp tục chạy bên trong.

Loading...