Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc , lời của dứt thì thấy mỹ nhân trong lòng lạnh lùng : “Vương gia sai lầm , sẽ điên, cũng sẽ ngốc”
Cùng với giọng truyền đến, còn cơn đau nhức nơi yết hầu.
Chính là một trâm cài lạnh lẽo đặt bên yết hầu của .
Mê Truyện Dịch
Nam tử cả kinh, thật sự ngờ, rõ ràng mỹ nhân mềm nhũn giống như vũng bùn còn thể phản kích? Chẳng lẽ nàng cũng giống như , dùng quen hương hoa mai trong nhiều năm ?
Nam tử , thế gian mặc kệ là xuân dược gì đều thể khống chế con . Cho tới bây giờ, ý chí kiên định luôn sức chống cự mạnh mẽ nhất.
Giờ phút Trần Dung lạnh lùng chằm chằm nam tử , trâm cài trong tay nàng đ.â.m cổ họng nam nhân. Một giọt m.á.u tươi dọc theo trâm chảy xuống.
Trâm cài so với trâm cài bình thường dường như chút khác biệt, nó dài mài hết sức sắc nhọn, bất luận kẻ nào thấy đều thể khẳng định trâm cài trong tay Trần Dung là một lợi khí thể đưa chỗ chết.
Nam tử trâm cài bức lui phía một bước, mặt trắng bệch, nhưng vẫn lên tiếng cảnh cáo: “Lá gan của tiên cô nhỏ nhỉ, ngươi là ai ?”
Trần Dung lạnh lùng, khi đang định trả lời, đột nhiên, bên ngoài truyền đến một giọng rõ ràng, cực kỳ thanh nhuận: “Lang Gia Vương Thất, cầu kiến Kiến Khang vương.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-376-nguoi-von-phong-luu.html.]
Giọng xuất hiện quá đột ngột, dù là Trần Dung là nam nhân đều trở nên ngẩn ngơ.
Nhìn thấy bên trong tiếng động gì, giọng thanh nhuận như nước của Vương Hoằng từ từ vang lên: “Còn thỉnh vương gia thứ , phụ nhân cá tính cương liệt …… Để nàng .”
Kiến Khang vương lúc phản ứng , mặt trắng bệch Trần Dung càng ấn trâm cài sâu hơn, dắt cổ họng kêu lên: “Được, bổn vương sẽ thả nàng .”
Hắn cúi đầu trừng Trần Dung, vội vàng : “Có ? Đi ngoài, ngoài .”
Trần Dung hề động.
Cổ tay nàng đè xuống.
‘Phập’ một tiếng nho nhỏ, tiếng lợi khí đ.â.m da thịt truyền đến, trong nháy mắt, một vòi m.á.u tươi trào từ cổ họng của Kiến Khang vương. Tuy rằng trâm cài đ.â.m sâu, nhưng đối với quen sống an nhàn sung sướng như Kiến Khang vương thật sự mang hướng uy h**p tử vong.
Không tự chủ , hét lên một tiếng, bối rối kêu to: “Phụ nhân ngươi điên ? Ta bảo ngươi ngoài, ngươi thấy ?”