Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AA6v53KHZz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trần Dung đang hoảng hốt vẫn níu chặt ống tay áo , thấy hỏi, nàng thì thào : “Yêu.”
Một chữ thốt , Vương Hoằng , nụ tươi tắn như hoa.
Môi mọng của đặt lên đôi mắt nàng, nhẹ nhàng hỏi: “Vậy nàng theo về nhà, ?” Đối mặt với đôi mắt mở to mơ hồ của nàng, ôn nhu giải thích: “Trở về Vương gia, là Vương gia của .”
Trần Dung nghiêng đầu, dường như hiểu . Một hồi lâu, nàng thì thào : “Nhà ư?” Lắc lắc đầu, Trần Dung chút khờ khạo, chút ngốc nghếch: “Thất lang choáng váng ? Rõ ràng nhà mà.”
Nàng ngây ngô vươn tay v**t v* phần cằm nhằn nhụi của Vương Hoằng.
Ngón tay trắng nõn như ngọc, như đánh đàn d.a.o động da thịt . Vừa v**t v*, Trần Dung thì thào : “Lang quân coi như là Thất lang của .”
Bốn chữ “Thất lang của ” thốt , Vương Hoằng ngẩn ngơ, thì thào, cúi đầu lặp : “Thất lang của ?”
Trần Dung đang mê ly hoảng hốt, trả lời ? Nàng chỉ ngây ngốc , tay nhỏ bé ấm áp trắng nõn bất tri bất giác dán lên yết hầu trượt bên trong vạt áo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-380-nguoi-von-phong-luu.html.]
Mê Truyện Dịch
Nàng kéo vội xiêm y của thì thào : “Chàng là nam nhân khác, là Thất lang của ……” Trần Dung dường như đang khuyên bản thả lỏng, khi như thế mấy , thể của nàng rõ ràng trở nên mềm nhũn, nàng vẫn bắt buộc chính thẳng lưng ngửa đầu.
Trong tiếng thì thào tự , nàng tựa hẳn trong lòng .
Tay theo vạt áo chạm trong n.g.ự.c . Khi bàn tay nhỏ bé nóng bỏng chạm làn da mát lạnh như băng, Trần Dung vui mừng r*n r* một tiếng, nàng đưa mặt hướng tới gần chỗ đó, trong miệng còn đang than thở: “Chàng là nam nhân nào khác, là Thất lang…… là Thất lang.”
Lặp từng câu một, khuôn mặt nhỏ nhắn của Trần Dung càng ngày càng đỏ, hô hấp càng ngày càng loạn.
lúc , cằm của nàng nắm chặt.
Hai mắt nàng tản mê ly đỏ ửng, môi đỏ mọng khẽ hé, cái lưỡi thơm tho khẽ ẩn khẽ hiện, gương mặt một bàn tay to mạnh mẽ nâng lên.
Nàng đối diện với đôi mắt của Vương Hoằng.
Lúc khuôn mặt tuấn tú như ngọc của Vương Hoằng chút ửng đỏ, tay mới nâng gương mặt Trần Dung lên, đai lưng cũng buông lỏng, một bàn tay ấm áp trắng mịn như rắn trườn hạ phúc của .