Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lời thốt , nơi truyền đến tiếng đùa khe khẽ.
Vương Hoằng đang mỹ nhân ôn hương nhuyễn ngọc vặn vẹo trong lòng tra tấn mồ hôi ướt đẫm, thấy mấy tiếng thì khỏi khẽ hừ một tiếng.
Tiếng hừ vang lên, tiếng càng lớn hơn.
Lúc , khi Vương Hoằng ở trong xe ngựa hét lớn một tiếng, vươn tay ngăn cái miệng nhỏ nhắn đang loạn ở phía bên . vốn đang ôm chặt nàng, buông một bàn tay, thể mềm mại trong lòng cọ sát càng kịch liệt.
Vương Hoằng bất đắc dĩ, nghiêng về phía , khi ôm Trần Dung té ngã trong xe ngựa, đem Trần Dung giống như bạch tuộc áp chế , cho nàng thể động đậy.
Nghe thấy tiếng trầm đục phát trong xe ngựa, bên ngoài giật , đảo mắt, một hộ vệ nhịn : “Lang quân dũng mãnh.”
Tên còn nghiêm túc : “Theo như thấy, dũng mãnh chỉ sợ là lang quân nhà chúng .”
Lời thốt , tiếng nén truyền đến.
Trong xe ngựa, Vương Hoằng thèm để ý mà tức giận, đè chặt lên Trần Dung, khi phát hiện nàng hề vặn vẹo nữa, khẽ lỏng tay, nhướn lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-382-nguoi-von-phong-luu.html.]
Mê Truyện Dịch
Cúi đầu, Vương Hoằng Trần Dung với khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, mị nhãn như tơ, vô cùng ủy khuất …… Ánh mắt nàng như thế thực sự cho khó nhịn. Vương Hoằng cắn chặt răng, cúi đầu, khẽ hôn ánh mắt của nàng, cất giọng khàn khàn chút chật vật : “A Dung, thực sự thánh nhân. Nếu nàng còn như thế, chỉ sợ sẽ nhịn nổi nữa.”
Nói đến đây, khỏi khổ, cúi đầu, tùy ý để một lọn tóc rơi xuống, phất qua chóp mũi Trần Dung, giọng khàn khàn lộ cô đơn: “Đôn luân hoan hảo, vốn là một việc cực mĩ…… Lần là sai lầm , hẳn nên dùng biện pháp khác.”
Làm Trần Dung hiểu điều ? Nàng chỉ là ủy khuất mê đắm ngắm ……
Xe ngựa vẫn vững vàng chạy về phía .
Lúc , một hộ vệ ở bên ngoài nhẹ giọng : “Lang quân, thuốc .”
Hắn thuốc là một loại thuốc cho thả lỏng, mỏi mệt mà sinh buồn ngủ, mặc dù thể hóa giải dược tính của hương hoa mai nhưng thể khiến dần dần tiến giấc ngủ.
Hộ vệ tới đây, thấy lang quân nhà trả lời thì cất lời hỏi: “Lang quân?”
Vương Hoằng vẫn trả lời.