Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LVWYnJ7HL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trần Dung rũ mắt, thản nhiên : “Tam lang đùa , nay là xuất……” Không đợi nàng cho hết lời, Trần Tam lang bình tĩnh ngắt lời của nàng: “A Dung cần lôi lý do vô dụng , bộ ở Kiến Khang đều , là tâm can của . Hơn nữa, chúng cũng cái gì, chỉ cần một tiếng với Vương Thất lang, đừng trách tội chúng vô lễ với ở Nam Dương là đủ . A Dung, chuyện như đối với mà là việc nhỏ đúng ?”
Những câu của Trần Tam lang trực tiếp mà hề để ý lễ nghi, Trần Dung liếc một cái, thầm nghĩ: Không gặp mặt một thời gian, Tam ca chút tương tự với kẻ ăn chơi nơi phố phường . Xem , thật đúng là sống như ý.
Một bên Trần Nguyên ở bên cạnh trừng vài , cũng ngăn cản nhi tử chuyện, thấy nhi tử sáng tỏ ý đồ đến thì chỉ ho khan một tiếng, Trần Dung hiền hoà : “A Dung, đừng để ý đến Tam ca con, thời gian nó dễ nổi nóng, chuyện thường để ý.”
Dừng một chút, Trần Nguyên ca thán một tiếng, thì thào : “Kỳ thật, đây là ý tứ của gia chủ. Gia chủ nghĩ rằng khi ở Nam Dương, chuyện bá phụ đem con cho Nhiễm Mẫn đắc tội với Vương Thất lang.”
Nói tới đây, Trần Nguyên ho khan một tiếng, : “A Dung cũng , lúc bá phụ là ý thôi.”
Vừa mới tới đây, đối diện với nụ lạnh của Trần Dung. Không tự chủ , biểu tình Trần Nguyên cứng đờ.
Cắn chặt răng, Trần Nguyên lên, hướng tới Trần Dung vái chào, lớn tiếng : “A Dung, bá phụ ở đây hành lễ với con.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-393-nguoi-von-phong-luu.html.]
Lúc , Nguyễn thị nhịn : “Tử Thuật! Chỉ là việc nhỏ, đáng để đại lễ với vãn bối chứ?”
Mê Truyện Dịch
Dứt lời, bà buồn bực trừng mắt Trần Dung.
Vẻ mặt Trần Dung chút đổi.
Nàng vẫn an ở tháp, tựa hồ chú ý tới Trần Nguyên đang thi lễ với nàng.
Ngay khi khí trong phòng càng ngày càng gượng gạo, sắc mặt một nhà ba càng ngày càng khó coi, Trần Dung chậm rãi lên.
Nàng bước về phía , cũng về phía Trần Nguyên, cất giọng thản nhiên : “Hoằng Vận Tử chỉ là xuất gia, để ý tới hồng trần tục sự, ba vị tìm lầm chỗ .”
Dứt lời, nàng vung ống tay áo, khỏi chính đường.