Người Vốn Phong Lưu - Chương 396: Người Vốn Phong Lưu

Cập nhật lúc: 2025-08-08 05:04:45
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người đến, đúng là Nhiễm Mẫn!

Không , khi Trần Dung đối diện với vẻ mặt tức giận của y thì hề sợ hãi, cảm thấy buồn .

Mê Truyện Dịch

Mặt mày bình thản, Trần Dung cất lời hỏi: “Trần Vi ? Tướng quân tiến đến, tại mang theo tỷ ?”

Nhiễm Mẫn cau mày, chút khó hiểu hỏi: “Trần Vi?”

Nói tới đây, y dừng một chút, đột nhiên cảm giác đúng: Vì gặp mặt, câu đầu tiên nàng hỏi về Trần Vi?

Tâm của y quá lớn, vẫn sẽ để ý chi tiết . lúc , y chuẩn mà đến, y luôn luôn chú ý mỗi một hành động của Trần Dung. Bởi , y trở nên trầm ngâm.

Trong trầm ngâm, giọng của của Nhiễm Mẫn trở nên nhu hòa, trầm giọng : “Nàng thích nàng ? Chẳng lẽ nàng , ở trong Trần gia, mặc dù địa vị của nàng nàng, nhưng trong phủ của , nàng chỉ là một thất thôi ư?”

Nói tới đây, y trầm giọng lệnh: “Trần Dung, ngẩng đầu đáp lời!”

Vẻ mặt Trần Dung bình thản, lên tiếng trả lời ngẩng đầu lên.

Nhiễm Mẫn yên lặng nàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-396-nguoi-von-phong-luu.html.]

Trên gương mặt thanh diễm quyến rũ của nàng mang theo tươi yếu ớt, một đôi mắt lúng liếng, giờ phút trong suốt bình tĩnh …… Phụ nhân thấy y đúng là nửa điểm quý ý, cũng nửa điểm giả bộ cứng rắn?

Tức thì, hai tròng mắt âm trầm của Nhiễm Mẫn từ từ nhíu .

Tức giận xuất hiện, Nhiễm Mẫn hít một . Y chắp hai tay bước hai bước, khi đến lưng Trần Dung, y khôi phục sự bình tĩnh.

Cứ thế chắp tay lưng, xuống đỉnh núi tịch dương chiếu sáng, mây mù quanh quẩn, giọng trầm thấp khàn khàn của Nhiễm Mẫn từ phía chậm rãi truyền đến: “Vì nàng xuất gia?”

xuất gia ư?

Trần Dung khẽ nhếch khóe miệng, đầu .

Nàng đối diện với hình dáng tuấn mỹ, rõ ràng lập thể của Nhiễm Mẫn ở bên cạnh.

Khuôn mặt tuấn mỹ, lạnh lẽo cứng rắn, nghiêng một bên, chiếc mũi cao, bạc môi mím thành một đường, tịch dương chiếu rọi giống như tượng đá điêu khắc nên.

Giờ phút y chắp hai tay lưng, trán rủ tua rua màu đỏ, tóc dài tung bay phía …… Nhìn ngắm, Trần Dung cảm thấy hoảng hốt, ở trong thời xa xôi, nàng từng đem gương mặt khắc sâu trong lòng. trí nhỡ rõ ràng khắc cốt minh tâm giờ phút nghĩ đến, là mơ hồ, là giật tỉnh trong mộng. Giống như chuyện cũ cho nàng điên cuồng là chỉ là một ảo ảnh hề tồn tại.

Loading...