Nàng dừng chân, hỏi: “Chuyện gì?”
Bước chân dừng , giọng của Ứng Cô từ lưng nàng truyền đến: “Bẩm tiên cô, ngày lúc hoàng hôn, phía núi tiếng nam nhân cuồng tiếu vang .” Dừng một chút, nàng hỏi: “Tiên cô đó là ?”
Nghe ngữ khí của nàng rõ ràng trông thấy Trần Dung và Nhiễm Mẫn ở chung một chỗ, cố ý tiến đến hỏi.
Trần Dung nhẹ giọng trả lời: “Y là một cố nhân.”
Trần Dung đầu, hai mắt sáng ngời Ứng Cô, hỏi: “Ta truyền tin cho lang quân các ngươi, ai thể ?”
Ứng Cô giật , đảo mắt liền : “Tiên cô đùa , nếu lang quân phái chúng tới, chúng là của . Chúng sẽ truyền tin tức.”
Nàng hiểu lầm, nghĩ rằng Trần Dung đang thử .
Mê Truyện Dịch
Trần Dung cũng nhiều lời, nàng đầu, thản nhiên : “Nếu như thế, quên .”
Nàng cất bước về phía .
Ứng Cô ngẩn , đó nàng vội vàng đuổi theo, nhắm mắt theo đuôi phía Trần Dung, Ứng Cô lúng lúng túng hỏi: “Tiên cô tức giận ?”
Trần Dung lắc đầu, lệnh: “Ta một thôi.”
Đây là hạ lệnh trục khách. Ứng Cô lên tiếng đáp .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-410-nguoi-von-phong-luu.html.]
Minh nguyệt nhô lên cao, lạnh lẽo như nước.
Dưới ánh trăng, bóng thấp thoáng trong lùm cây, dài nhỏ thưa thớt. Gió thổi qua tiếng nức nở vang lên ngừng.
Trần Dung chừng năm sáu trăm bước, thấy tiếng càng ngày càng xa xôi thì dừng chân, đầu .
Vừa đầu, nàng trông thấy đường nhỏ bên trái trong núi, một nữ tử lên khỏi lương đình, bước xuống phía .
Trần Dung cũng để ý, tiếp tục bước về phía .
mới ba bước, Trần Dung cứng đờ, nàng phắt đầu về phía .
Nàng yêu kiều như hoa lê, dung nhan tú uyển, làn da trắng nõn, ánh trăng , còn cảm giác lạnh lẽo…… Không là Trần Vi ?
Trần Dung híp mắt, âm thầm đánh giá xung quanh.
Bốn phía yên tĩnh, đúng, cách nơi trăm bước một hán tử đang trong lùm cây. Xem là hộ vệ của Trần Vi.
Nhiễm Mẫn thật sự sủng ái Trần Vi, dù nàng đến , bên đều phái hộ vệ bảo hộ. Kiếp , bên nàng luôn luôn một hộ vệ cùng hai tỳ nữ theo, vì vài bản xuống tay đều tìm thấy cơ hội. Không thể ngờ rằng kiếp cũng như .
Trần Vi cúi đầu, yên lòng tới, giống như cảm giác ánh mắt của Trần Dung, nàng ngẩng đầu lên.