Người Vốn Phong Lưu - Chương 418: Người Vốn Phong Lưu

Cập nhật lúc: 2025-08-08 05:07:13
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng ôn nhu thở dài một tiếng : “Cả đời của còn từng một nam nhân coi trọng, yêu quý như . Cho tới bây giờ, đều là đem hết tâm tư …… Chưa từng một , vì nửa đêm chạy khỏi thành, tìm kiếm nơi hoang sơn dã lĩnh. Lúc thật sự là say trong hạnh phúc. Huống chi, còn là Lang Gia Vương thị Thất lang cao quý bất phàm như .”

Trần Dung tới đây, thì : “Chàng đối với , vẫn nhớ rõ, vẫn đều nhớ rõ.”

Dừng một chút, tươi của Trần Dung nhạt dần: “ mà nhất mã quy nhất mã (một ngựa trả một ngựa, ý nợ cái gì trả cái đó, nợ nần)!” Nàng quyết đoán : “Ta nhận tình của , nhưng từ nay về chỉ thể coi như bằng hữu. Ẩu, ngươi quên , cả đời của nữ lang nhà ngươi, chắc chắn chỉ nữ quan thôi. Qua một thời gian nữa, chờ Thất lang cưới thê tử, hoặc là niềm vui mới, chờ tộc trưởng Lang Gia Vương thị lên tiếng, rút đám đạo cô, quản sự, hạ nhân về, nghĩ khi đó, quý tộc trong thành Kiến Khang cũng sẽ còn cảm thấy hứng thú với một phụ nhân nho nhỏ như nữa .”

Nàng tới đây chút thoải mái: “Ẩu, tới lúc đó, chúng cần cái gì cả, lặng lẽ rời khỏi nơi , tìm một tòa nhà ở nơi yên tĩnh. Sau đó, chúng cách xa Kiến Khang một chút, sẽ để các quý tộc cảm thấy hứng thú, sẽ xâm chiếm chỗ ở mà đặt mua chút điền sản. Khi đó tuổi của cũng lớn, diện mạo cũng còn gì đáng chú ý, chúng hẳn là thể sống vui vẻ qua ngày.”

Nàng với vẻ hưng trí bừng bừng: “Ẩu, ngẫm nghĩ , nhất định thể như ý nguyện.” Vừa , đôi mắt nàng sáng trong lưu chuyển, lúm đồng tiền như hoa đầu về phía Bình ẩu.

Nàng khoái hoạt đầu .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-418-nguoi-von-phong-luu.html.]

Tươi của nàng còn giữ gương mặt, rạng rỡ như thế.

Sau đó, nàng đối mặt với Bình ẩu, trông thấy nam nhân đang dựa cánh cửa, áo trắng như tuyết, tóc đen như mực, đang lẳng lặng nàng.

Trần Dung ngẩn ngơ.

Mê Truyện Dịch

Nàng trừng mắt , trừng mắt , chậm rãi, tươi mặt nàng cứng đờ .

Nàng khẽ hé miệng nhỏ nhắn, ngạc nhiên mĩ thiếu niên dựa cửa . Nhìn ngắm, môi nàng khẽ mấp máy, thì thào : “Ta đến .”

Một câu mới thốt , Trần Dung suýt nữa tát cho một bạt tai: Thật là, nghĩ cách cứu vãn, ngược còn như !

Loading...