Tiếng kêu , khiến chỗ cửa thành chật ních đầu , vô bóng đen về phía bên .
Kế tiếp, đó là khung cảnh vui mừng. Trong thành Nam Dương còn tộc nhân, lúc đều nghênh đón. Vương Thất lang là Vương thị thuộc hệ Lang Gia, nên càng Nam Dương vương tiếp đãi trân trọng. Về phần các gia tộc còn , như Trần gia, tuy rằng cũng là hệ tộc, nhưng đây chỉ là một nhánh, đại bản tộc Trần gia, cho nên gặp Nam Dương vương.
Trong tiếng ồn ào náo động, xe ngựa của Trần Dung theo đại đội của Trần gia, hướng về phía một chỗ tiểu viện. Tiểu viện , là Trần gia thu xếp trong thành Nam Dương.
Kế tiếp là phân phối phòng, tuy rằng Trần Dung chỉ là một thứ nữ trong chi tộc, nhưng nàng là một một chi, hơn nữa đường biểu hiện tài trí phi phàm, nên phân riêng một sân viện. Sân viện cũng đơn giản, cách vách là sân viện của Trần Vi và nàng .
Tiến trong sân, Bình ẩu và bắt đầu bận rộn, đầu tiên là sửa sang phòng ở, đó là cất trữ lương thực. Hết thảy chuẩn thỏa đáng xong, thì đánh xe ngựa trả.
Bởi vì nhân thủ đủ, Trần Dung cũng bận bịu, đương nhiên, nàng là mấy việc phong nhã sửa sang thư phòng, bày biện sách vở.
Bận bịu đến tận hai ngày .
Ngày thứ ba, Trần Dung ở trong sân đổi mới , cúi đầu chỉnh dây cầm.
Bình ẩu tới gần, thấp giọng gọi: “Nữ lang.”
“Uh.”
“Tiền bạc vải vóc còn nhiều lắm.” Dừng một chút, bà giải thích: “Tiểu viện chúng ở nhiều thứ cần mua để đổi, còn xiêm y của nữ lang quá ít, cũng mua thêm. Nữ lang, cần mở miệng với lang chủ ?”
Trần Dung vẫn huyền cầm chăm chú, : “Không cần.”
“ mà nữ lang?”
Bình ẩu vội vàng tới đây, thấy nữ lang đường luôn tỏ bất phàm, liền nhẫn nại quyết tâm chờ Trần Dung phân phó.
Trần Dung đem thất huyền cầm đặt qua một bên, ngẩng đầu về phía Bình ẩu, hỏi: “Bảo Thượng tẩu thám thính một phen, xem tộc thúc Trần Công Nhương về phủ ?”
“Vâng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-42-nguoi-von-phong-luu.html.]
Bình ẩu Trần Dung một nữa đùa nghịch huyền cầm, chút yên lòng, tò mò hỏi: “Nữ lang, nhiều ngày đang nghĩ cái gì ?”
Suy nghĩ cái gì? Đương nhiên là đại sự trải qua ở kiếp . Cũng vì , nàng cảm thấy trí nhớ trong đầu càng ngày càng trở nên mơ hồ. Kiếp trải qua một ít việc vụn vặt, nàng nhớ rõ, cho dù là một việc lớn liên quan đến vận mệnh, cũng đến gần mắt, mới đột nhiên bừng tỉnh .
Loại tình huống khiến Trần Dung thực bất an.
Lúc , trong sân cách vách truyền đến một loạt tiếng vui.
Sân , là của Trần Vi.
Mê Truyện Dịch
Bình ẩu thở dài một tiếng, nhịn : “Trong ba ngày , các phòng lui tới bái kiến lẫn , khi nữ lang hẹn gặp thời gian bái phỏng, các phòng Trần thị ở Nam Dương mang thần sắc lãnh đạm, hề vui vẻ.”
Trần Dung ‘Uh’ một tiếng, : “Ta .” Người như các nàng từ phía nam đến đây, lập tức chen thành Nam Dương. Cho dù Trần thị ở Nam Dương gia nghiệp rộng lớn, nhưng cũng là gia tộc phổ biến. Các nàng thích đến bái phỏng, những , sẽ đưa đủ loại yêu cầu.
Đương nhiên, nguyên nhân lạnh nhạt chủ yếu vì nàng chỉ thuộc một nhánh hệ. Trần Vi cách vách sớm hoà với nhóm nữ lang bản tộc, mà chỗ của nàng, trong ba ngày đều là lạnh lùng vắng vẻ, ai tới giao thiệp.
Kiếp , nàng hiểu những việc , mỗi ngày đều theo phía Trần Vi đến cửa từng chư phòng ở thành Nam Dương. Kết quả, tất cả nghĩ rằng nàng xin xỏ nọ. Một đám mang ánh mắt nàng cứ như nàng là khất cái, mỗi một câu đều thèm che lấp sự châm chọc, khiến nàng nhục nhã. Đương nhiên, kiếp , nàng cũng quả thật bởi vì lương thực và tiền đủ nên mới đưa yêu cầu với gia tộc.
Nghĩ đến đây, Trần Dung phân phó: “Nói với Thượng tẩu, vô luận là thiếu vật gì, đều đừng đến phiền lang chủ.”
“ mà nữ lang, chúng là một nhà mà.”
Trần Dung cau mày, lệnh: “Làm việc theo lời .”
“…… Vâng.”
“ nữ lang, lang chủ lệnh, buổi tối ngày mai yến tiệc, nữ lang các phòng đều đến. Người chuẩn mặc bộ xiêm y nào?”
Trần Dung lên, hỏi: “Buổi tối ngày mai?” Buổi tối ngày mai? , đó là buổi tối ngày mai! Người Trần gia mở tiệc chiêu đãi Nam Dương vương một chân bước quan tài (ý chỉ lão quá già), năm đó bởi vì tướng mạo của nàng diễm lệ nên phụ tá họ Hứa bên Nam Dương vương trúng, tác hợp tiểu . Khi đó bản đang lưu luyến si mê Nhiễm Mẫn, ngay cả trong lúc ngủ mơ đều là bóng dáng của y, khi thấy tin tức đó, đúng là như sét đánh ngang tai, mà phản kháng hiệu quả, thậm chí nghĩ tới tự vẫn!