Người Vốn Phong Lưu - Chương 426: Người Vốn Phong Lưu

Cập nhật lúc: 2025-08-08 05:08:13
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AA6v53KHZz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chậm rãi, xe ngựa ngừng . Trần Dung thấy tiểu thái giám cung kính : “Hoằng Vận Tử phụng chiếu tiến đến.”

Một hồi lâu, một giọng mang ý truyền đến: “Bệ hạ ở đây, tiên cô tự đến Vân đình .”

Tiểu thái giám đáp , vì thế, xe ngựa chạy về phía .

Chỉ chốc lát, tiểu thái giám ở bên ngoài kêu: “Tiên cô, phía là Vân đình .”

Trần Dung lên tiếng, đỡ bước xuống xe ngựa.

Chỗ nàng đến là một hoa viên, bên ngoài hoa viên là đủ loại cây lê cây đào, mà vây quanh hai loại cây giữa là từng gốc cây chương cây dong cây tùng cành lá sum suê.

Trần Dung nghiêng đầu , liếc mắt một cái thì trông thấy trong đám lá cây tùng thấp thoáng một đình đài.

“Tiên cô, bệ hạ , tự .” Tiểu thái giám thấy Trần Dung vẫn yên đó thật lâu, lập tức nhắc nhở.

Nơi vẫn là đầu mùa xuân, nhưng trong hoa viên rừng cây cực kỳ sum suê. Đi qua đường nhỏ ngoằn nghèo, Trần Dung chút kinh ngạc.

Mê Truyện Dịch

Nơi thực im lặng, chung quanh thái giám cũng cung nữ.

Nàng chần chờ một hồi, mới tiếp.

Chưa đến một khắc, một đình đài xuất hiện ở trong tầm của nàng. Dưới cây cột bên trái của đình đài một đang đó.

Trần Dung nhẹ bước đến gần.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-426-nguoi-von-phong-luu.html.]

Người mặc trường bào sắc đậm, đội mũ bạch ngọc, tinh thần.

Hắn đang xổm đất, cầm trong tay một nhánh cây, chuyên chú nghịch gì đó.

Trần Dung lặng lẽ ló đầu, ngắm một lúc, lập tức nhận , đúng là bệ hạ.

Cũng đang đùa cái gì mà nghiêm túc như thế?

Trần Dung bước lên phía hai bước, cúi đầu ở một bên.

Nàng cúi đầu, vẫn nhúc nhích, bốn phía chim hót chiêm chiếp, qua hồi lâu, cũng thấy bóng dáng bận rộn phát hiện .

Trần Dung do dự một chút, nàng nghiêng đầu, suy nghĩ tới tình cảnh gặp hoàng đế . Chỉ chốc lát, nàng nhấc chân, bước tới lưng hoàng đế.

Trần Dung ló đầu xem xét.

Ôi, hoàng đế đang nghịch con kiến .

Tay trái cầm một nhánh cây ngừng đẩy con kiến đang chui ngoài ổ cột đá trở về. Tay thì cầm chén ngọc, đem từng hột cơm để bên ngoài ổ.

Hắn chơi thật sự chuyên chú, mắt cũng hề chớp.

Trần Dung ngắm, khỏi cảm thấy buồn . Nàng nhẹ bước lên phía , xổm xuống bên cạnh , cùng con kiến .

Hoàng đế buông cành cây, con kiến chuyển nửa ngày, cũng chỉ là xoay qua xoay . Thấy bọn nó chậm chạp trở về ổ, hoàng đế khỏi chút sốt ruột. Lập tức, từ trong chén lấy mấy hột cơm, lấp đầy miệng ổ kiến.

Loading...