Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vừa luôn luôn , nhưng lúc đó cũng chút để ý, chỉ giờ phút , mới là thật sự cất tiếng to.
Trong thời gian ngắn, bốn phía cung nữ thái giám đều về bên .
Mê Truyện Dịch
Hoàng đế vỗ đùi một cái, vui vẻ : “Tiểu cô , ha ha, thật đúng là trí tuệ!”
Tiếng dứt, thấy Trần Dung vẻ buồn bực thì cất tiếng to.
Vui vẻ một lúc, hoàng đế nhếch miệng : “Cao hứng ? Một nữ lang hàn vi nho nhỏ, mà hành động kinh động thiên tử, thực sự thỏa mãn thực sự vui mừng ?”
Trần Dung cũng chỉ thở dài một tiếng.
Nàng ngẩng đầu lên, ánh mắt u buồn trời xanh mây trắng, với ngữ khí vô song bi phẫn, vô song tiếc hận: “Nếu sớm rằng bệ hạ chú ý , khi Trần thị A Dung mới gặp thiên nhan, khẳng định sẽ cầu bệ hạ cho phép xuất gia, mà là cầu bệ hạ ban hạ thánh chỉ, đem tứ hôn cho Vương Thất. Ai, chẳng thế .”
Lời thốt , hoàng đế đầu tiên là ngẩn , đảo mắt phá lên .
Có điều lúc , chỉ nở nụ một tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-429-nguoi-von-phong-luu.html.]
Lại ngả lưng xuống đất, hoàng đế nhặt chiếc lá đặt lên mắt. Hắn nhếch miệng : “Nàng cần nhắc nhở trẫm!”
Giọng của chút tức giận!
Tức giận thình lình xuất hiện, Trần Dung khỏi cả kinh.
Đã thấy hoàng đế căm giận ném lá cây xa, rầu rĩ khẽ : “Trẫm nàng là của Vương Thất! Hừ!”
Nói tới đây, xoay , đưa lưng về phía Trần Dung, hờn dỗi giống như hài tử.
Trần Dung đầu tiên là cả kinh, đến khi thấy thần thái động tác của , cảm thấy buồn .
Nàng cũng nhếch miệng, rầu rĩ : “Ta còn nghĩ rằng bệ hạ sẽ cao hứng mà.” Nàng tới đây, hoàng đế đưa lưng về phía nàng thẳng lưng, hai tai cũng dựng lên.
Trần Dung , tiếp tục êm tai : “Nghĩ tới ngày , nếu mặt mà tứ hôn, Lang Gia Vương Thất khẳng định sẽ trợn mắt há hốc mồm, khẳng định sẽ , bệ hạ, , bệ hạ……”
Trần Dung dùng một loại ngữ khí sinh động lặp tình cảnh trong tưởng tượng. Lắng , hoàng đế nhịn tiếng. Hắn đầu tiên là thấp giọng , nhưng nghĩ đến cảnh tượng đó, hẳn là Lang Gia Vương Thất tin lỗ tai của chính , các quần thần cùng đám quý tộc hai mặt , đám hủ nho trợn mắt há hốc mồm thầm mắng là hoang đường, liền cảm thấy thú vị, hơn nữa càng nghĩ càng thú vị.