Người Vốn Phong Lưu - Chương 435: Người Vốn Phong Lưu

Cập nhật lúc: 2025-08-08 05:09:18
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AA6v53KHZz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vừa mới nghĩ đến đây, Trần Dung lắc đầu, ngẫm nghĩ: Quản nó là thật là giả gì, thêm một hoàng đế núi cao để dựa , hẳn cũng là chuyện mà?

Nàng mỉm , nghiêng đầu dựa tháp, suy nghĩ: Nếu hoàng đế giúp đỡ, dù là rời khỏi Kiến Khang là mua điền sản sẽ là việc khó đúng ? Uh, đợi chút , chờ Vương Hoằng cưới thê, sẽ rời khỏi nơi đây…… Này khuôn mặt gây họa, tới lúc đó, nhất định sẽ tay phá hủy nó.

Nghĩ đến đây, Trần Dung nhắm hai mắt dưỡng thần.

lúc , bên ngoài truyền đến giọng thanh nhuận của Vương Hoằng: “A Dung.”

Trần Dung chút để ý đáp: “Vâng.”

Qua một hồi lâu, Vương Hoằng mới thấp giọng : “Lời của bệ hạ, nàng thể tin tưởng!”

Mê Truyện Dịch

Trần Dung vốn tin, nhưng lúc nàng cũng mở mắt , chút tò mò bóng ngoài rèm xe. Nàng nhận trong giọng của Vương Hoằng dường như ẩn chứa thêm điều gì.

Lại qua một hồi lâu, Vương Hoằng mới nhẹ nhàng : “Trong hậu cung của Tư Mã Chương đều lấp đầy của các đại gia tộc, trong phi tử của , một ai là đơn giản, ngay cả hoàng hậu nương nương hiện tại, lai lịch cũng hề tầm thường…… A Dung, đừng tin .”

Ba chữ cuối cùng, cực thấp, cực ôn nhu, dường như còn sự mềm mại. Loại mềm mại tựa như vì tình cảnh hôm nay, thể khống chế hành vi của nàng mà mang theo một loại nỉ non bốc đồng.

Trần Dung rũ hai mắt, khẽ lên tiếng: “Vâng.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-435-nguoi-von-phong-luu.html.]

Nàng trả lời chút để ý, dường như đáp ứng, cũng dường như cho lệ.

Vì thế, rèm xe xốc lên, gương mặt thanh hoa tuấn dật của Vương Hoằng xuất hiện mắt Trần Dung.

Chàng Trần Dung chăm chú.

Lại một nữa, ở gương mặt nàng thấy vẻ yên tĩnh.

Chậm rãi, Vương Hoằng thở dài một tiếng.

Trần Dung thấy thở dài, kinh ngạc đầu về phía , ngạc nhiên hỏi: “Sao ?”

Vương Hoằng trả lời: “Không .” Giọng nhẹ hẫng.

Chàng , Trần Dung hỏi thêm nữa. Nàng chỉ cúi đầu, khi Vương Hoằng chần chờ chuẩn kéo rèm xe xuống, giọng Trần Dung như như truyền đến: “Thất lang.”

Vương Hoằng đầu về phía nàng, ánh mắt ôn nhu mang theo cổ vũ.

Trần Dung , nàng vẫn cúi đầu, nhẹ giọng với vẻ mặt yên tĩnh như nước: “Nếu thành , hãy báo cho mấy ngày. Được ?”

Loading...