Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc , chúng thiếu niên nữ tử vây quanh, trong ánh mắt tò mò của , xa phu cung kính trả lời: “Hồi bẩm Cửu công chúa, trong xe ngựa là Hoằng Vận Tử tiên cô.”
Mấy chữ Hoằng Vận Tử tiên cô thốt , tiếng ồn ào nổi lên. Một nữ tử kêu lên: “Đó là dân đen ? Nghe diện mạo thực tao mị, mau mau, vén rèm xe lên để cho đánh giá.”
Nàng ở đó kêu vui, bên cạnh kéo kéo cánh tay của nàng. Nữ tử ngẩn , lập tức hiểu , nàng vội vàng về phía Vương Hoằng, nhanh chóng ngậm miệng.
Cửu công chúa thì như giật .
Nàng xe ngựa của Trần Dung trân trân một hồi, vẻ cao ngạo, hất cằm cao giọng: “Tiên cô thật cao quý, thấy , mà khinh thường hành lễ ?”
Giọng chút khách khí, đ.â.m thẳng màng tai Trần Dung.
Trần Dung hề động.
Nàng ngả về một bên, một nữa nhắm hai mắt: Nàng mang danh hiệu là của Vương Hoằng, hiện tại Vương Hoằng ở đây, hết thảy đều chống đỡ. Nàng cần vì kích động mà lộ mặt, cứ tùy ý để trào phúng cùng xem thường.
…… Thấy qua nam tử Hoàn thị g.i.ế.c , thấy qua kẻ trung niên ở trong hoàng cung mặt hành dâm , dùng cơm chuyện với hoàng đế một chút, so sánh quá khứ và tương lai, Trần Dung thầm nghĩ: Có lẽ, nên đổi phương pháp một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-437-nguoi-von-phong-luu.html.]
Cửu công chúa thốt lời thấy trong xe ngựa nhúc nhích, rèm xe cũng hề lay động dù thì khỏi tức giận mặt tái xanh.
Nàng cắn môi, cố nuốt lửa giận, sang Vương Hoằng gắt giọng : “Thất lang, Thất lang, xem!”
Ngoài xe ngựa, tiếng của Vương Hoằng vẫn thanh nhuận ôn nhu: “Công chúa……. Tiên cô chính là thế ngoại, tục lễ nơi hồng trần vốn liên quan đến nàng.”
Nói tới đây, khẽ với xa phu: “Đi thôi.”
Xa phu lên tiếng, ruổi ngựa về phía .
Bọn họ mới một bước, trong tiếng vó ngựa, chúng thiếu niên nữ tử tản bốn phía, cố ý vô tình chặn mặt bọn họ.
Ngay khi xe ngựa của Vương Hoằng thể dừng , một nữ tử cắn môi duyên: “Vương Thất lang như thần tiên trời ? Xin thần tiên ca ca đừng vội rời , để ngắm một chút.”
Vừa , nữ tử vẫn hề chớp mắt chằm chằm Vương Hoằng đánh giá. Nhìn , mắt nàng lúng liếng, đầu mày cuối mắt mang xuân ý dạt dào.
Mê Truyện Dịch