Người Vốn Phong Lưu - Chương 441: Người Vốn Phong Lưu

Cập nhật lúc: 2025-08-08 05:09:57
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5AiF7oI7MZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đối mặt với Vương Hoằng đang vươn tay , hiện tại đến phiên Trần Dung giật …… Nàng rũ hai mắt, một lúc lâu, nàng đặt tay lên tay .

Ngay khi hai tay chạm , ngón tay của Vương Hoằng thể tự ức chế run rẩy một chút. Mà hai mắt về phía nàng ngoài sự trong trẻo còn lộ vẻ vui mừng…… Nàng rốt cục, hề cố chấp nữa ?

Hai chiếc xe ngựa đồng thời dừng .

Vương Hoằng nắm tay Trần Dung, ánh mắt ôn nhu, vui mừng nàng, kéo nàng tới xe ngựa của .

Khi Trần Dung lên xe ngựa, Vương Hoằng mở rộng hai tay, ôm nàng trong lòng. Chàng ôm nàng chặt, ấn mạnh nàng trong ngực.

Chàng ôm chặt, Trần Dung khó thể hít thở.

Trần Dung hề giãy dụa, nàng im lặng tựa trong lòng , tùy ý để vòng ôm mạnh mẽ hữu lực của vây quanh .

Vương Hoằng cúi đầu, dán mặt lên gáy nàng, giọng chút rối loạn : “A Dung, hôm nay thật sự……” Chàng nuốt lời còn xuống, chỉ chạm gáy nàng : “A Dung, hiện tại sung sướng.”

Vương Hoằng tính cách trầm tĩnh nội liễm, nhắc tới hai chữ “sung sướng” dường như thể áp chế mà bật khỏi miệng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-441-nguoi-von-phong-luu.html.]

Trần Dung rũ mắt, nàng tựa hồ cảm giác sự kích động cùng vui mừng của , chỉ nhẹ nhàng hỏi: “Ta là một nữ quan, cứ thế trong xe của , gì đáng ngại ?”

Vương Hoằng ôm nàng trở nên ngẩn ngơ.

Cảm giác của cứng đờ, Trần Dung chậm rãi ngăn hai tay , giãy .

Vương Hoằng buông, cúi đầu, với giọng mềm mại: “A Dung, để ôm một cái.”

Chàng ôm nàng, môi nhẹ nhàng đặt lên cổ nàng, nhắm hai mắt, thì thào : “A Dung, để suy nghĩ một chút, suy nghĩ một chút…… Sẽ luôn biện pháp cho bệ hạ quên nàng, để nàng thoát khỏi danh phận nữ quan .”

Mê Truyện Dịch

Lời của dứt, Trần Dung liền đầu .

Nàng ngoái đầu , nhẹ nhàng lắc đầu.

Trong ánh chăm chú của Vương Hoằng, Trần Dung thản nhiên , : “Không cần, hiện tại .” Nàng ung dung tiếp lời: “Sinh tử thuộc ý chí của bản , Thất lang cần gì luẩn quẩn trong lòng, trói buộc A Dung ở bên cạnh ?”

Nàng tà nghễ , tùy ý: “Như bây giờ ? A Dung cả đời nữ quan, Thất lang cưới thê của , nạp của …… Như còn ?” Những gì đều sẽ , còn đủ ư?

Loading...