Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chàng lẳng lặng ngắm.
Trong lòng là ôn hương nhuyễn ngọc.
Đột nhiên, hai tay Vương Hoằng thu , ôm Trần Dung trong lòng.
Chàng cúi đầu, đem cằm gác lên mái tóc nàng, nhắm hai mắt, khẽ : “Đây là quỷ kế của A Dung ?”
Môi của đặt bên vành tai nàng, di qua gáy ngọc, phun thở ấm áp, lả lướt: “Có A Dung nghĩ rằng, Lang Gia Vương Thất dù cũng là trưởng tử của Vương thị, sẽ để ý thanh danh …… Vì thế nhân chứng thực hai chữ hoang đường, Lang Gia Vương Thất chắc chắn sẽ khắc chế chính , hề tiếp cận A Dung nữa . Có bệ hạ và nào đó trong Vương phủ của cam đoan với nàng rằng, chỉ cần nàng như , cho dù Vương Thất rời khỏi nàng, cho dù Vương Thất hề bảo vệ nàng, bọn họ cũng sẽ tiếp nhận Vương Thất đảm bảo cho sự an của nàng ?”
Danh sĩ đương triều, cho dù lấy hành vi ph*ng đ*ng kềm chế là , lấy tùy hứng gắn liền với thời gian. mà, dây dưa với một nữ tử từng bỏ qua, một đạo cô xuất gia, hợp với bốn chữ siêu thoát cao thượng mà ứng với hai từ hoang dường.
Đây cũng là việc tổn hại đến thanh danh.
Chàng lẳng lặng Trần Dung, giọng nhẹ nhàng nhu hòa, năm ngón tay co thành lược, chải vuốt mái tóc của nàng.
Chàng đang Trần Dung, chờ nàng trả lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-443-nguoi-von-phong-luu.html.]
Trần Dung cúi đầu xuống.
Nàng nhẹ nhàng lắc đầu, thấp giọng : “Không .”
Nàng nâng mắt về phía , cắn môi : “Ta……” Nàng chính là e ngại, e ngại thủ đoạn ôn nhủ của , e ngại trong lúc lơ đãng tỏ đưa tình. , nàng e ngại.
Nàng sợ hãi một ngày sẽ cảm hóa, thời gian trôi qua sẽ quên mất sự kiên trì của bản , quên giáo huấn thảm thống trải qua kiếp như thế nào.
…… Nếu chỉ dùng một biện pháp đơn giản như thế thì thể khiến bất hòa với nàng, thể đạt sự bảo hộ mà nàng mong , thể sự bình tĩnh, nàng cảm thấy đáng để thử một .
Có điều thật ngờ, nàng mới xuất chiêu , trò còn bắt đầu, phát hiện .
Mê Truyện Dịch
Lúc , bên ngoài tiếng kêu la, tiếng càng thêm vang dội, nữ tử tới gần xe ngựa, vươn tay kéo rèm xe lên.
Vương Hoằng ôm Trần Dung thấy huyên náo bên ngoài, chút kiên nhẫn nhíu mày, cất cao giọng, thản nhiên : “Đuổi các nàng .”