Vương Hoằng nhẹ nhàng cắn lên chóp mũi nàng, hỏi: “Không hận nữa chứ?”
Dưới ánh mắt lẳng lặng chăm chú của , Trần Dung rạng rỡ, : “Không hận nữa.”
Mê Truyện Dịch
Nàng đẩy , từ từ dậy, vén rèm xe lên bên ngoài, Trần Dung , ngẫm nghĩ : “Nếu trốn , trốn nữa.”
Lúc , Vương Hoằng ở phía nàng vẫn đang lẳng lặng nàng.
Nhận thấy ánh mắt của , Trần Dung thản nhiên đầu, mặt nàng nước mắt vẫn khô hết, tươi khiến cho trong vẻ rạng rỡ mang theo vài phần thương tiếc như hoa lê rũ trong mưa. Vương Hoằng mấy máy môi, định gì đó, Trần Dung nghiêng về phía , dùng môi đào nhẹ nhàng đặt lên môi !
Đây là đầu tiên khi nàng tỉnh táo hôn như thế!
Môi đào khẽ chạm, hương thơm khiến mê luyến. Trần Dung , mị nhãn như tơ: “Phu chủ.”
Hai chữ thốt , Vương Hoằng run lên.
Dường như Trần Dung bản cái gì, nàng chỉ ôn nhu hôn , môi chạm môi, thở cùng giao hòa, nàng khẽ , giọng mơ hồ mĩ đãng: “Ngay cả khi phu chủ còn thích A Dung, cũng bảo vệ A Dung chu đó.”
Đây là yêu cầu của nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-451-nguoi-von-phong-luu.html.]
Giọng của nàng thấp, đầu tiên chủ động hôn , đầu tiên gọi là phu chủ, cầu sự bảo hộ của .
Yết hầu của Vương Hoằng chuyển động, nâng mặt Trần Dung cách xa một chút, bình tĩnh, lẳng lặng nàng.
Dưới ánh mắt chăm chú của , Trần Dung né tránh, chỉ nghiêng về phía , dựa trong lòng .
Bàn tay trắng mịn nhỏ bé của nàng đùa bỡn túi hương đeo bên hông, mềm mại đáng yêu : “A Dung cũng thể tới phủ , tiếp tục ở tại đạo quan cũng thế, an trí một biệt viện khác cũng thế, hoặc là, dàn xếp một nơi cách Kiến Khang xa một chút, về , A Dung sẽ là ngoại thất của , lang quân tới thì tới, tới thì cần tới.”
Nàng tới đây, Vương Hoằng đang thẫn thờ khẽ cử động.
Dần dần, bất giác cong môi, nhợt nhạt. Chàng hôn đỉnh đầu Trần Dung, giọng thanh nhuận lạnh lùng: “Muốn tới thì tới, tới thì cần tới? Nói như thế, A Dung sẽ đố kỵ, hận, oán…… cũng yêu ?”
Trần Dung : “Thất lang xác thực trí tuệ vô song.”
Nàng cũng thừa nhận.
Vương Hoằng thu hai tay, cúi đầu, yên lặng Trần Dung. Chậm rãi, nhíu mày, thản nhiên : “Được.”