Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vừa chạm mặt , nàng sợ hãi cả kinh: “Nóng quá, bệnh ?”
Nam nhân nàng vẫn thản nhiên mà . Trần Dung đỡ , thấp giọng trách cứ: “Chàng bệnh còn chạy đến đây? Sao mời đại phu tới khám bệnh?”
Nam nhân rũ mắt, tóc dài rủ gương mặt. Trong lúc Trần Dung đang trách móc, nâng mắt liếc về phía nàng, chỉ liếc mắt một cái, chút mê mang, nam nhân luôn kiên cường thong dong giống như bỏ mặt nạ, biến thành một hài tử yếu ớt. Ánh mắt mê mang cùng yếu đuối khiến trong lòng Trần Dung hoảng loạn.
Nàng đỡ lấy , vội vàng hỏi: “Xảy chuyện gì?” Nam nhân cúi đầu xuống.
Chàng gác mặt lên vai nàng, phun thở nóng rực, giọng cũng chút mềm mại: “Không .” Trần Dung duỗi tay sờ trán , thật sự nóng, nàng cảm thấy nỡ, liền vươn tay đặt lên n.g.ự.c .
Lúc , nam nhân dựa vai nàng nhẹ giọng bảo: “Lên thuyền .”
Trần Dung lên tiếng, đỡ tới thuyền đỗ ở sơn cốc phía .
Nam nhân nàng rõ ràng tay chân vô lực, cứ thế tựa vai nàng, hơn phân nửa sức nặng đều dồn đây.
Hơi thở của ấm áp, thổi da thịt nàng nóng rực cho nàng cảm thấy bất an.
Cứ thế đỡ , Trần Dung bước từng bước một tới sơn cốc. Trần Dung khẽ : “Hay là trở về .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-501-nguoi-von-phong-luu.html.]
“Không cần.” Chàng nắm lấy cổ tay nàng, nhiệt độ trong lòng bàn tay khiến như bỏng: “Chỉ nàng và là .”
Chỉ nàng và là .
Không vì , thấy câu , tim Trần Dung bỗng dưng mềm nhũn.
Mê Truyện Dịch
Nàng kìm lòng lên tiếng, đỡ xuống núi. May mắn nàng cũng tập võ, thể lực hơn , nâng đỡ một nam nhân to lớn, tuy rằng th* d*c thôi, nhưng cũng vững vàng mấy trăm bước.
Nàng đỡ đến hồ nước phía núi, khi giúp vững, Trần Dung cũng lười xoay , mà dọn tháp qua, đó đỡ một chỗ khuất gió.
Vừa đỡ xuống, nam nhân nhẹ nhàng kéo một cái, khiến Trần Dung khỏi quỳ xuống tháp, nàng còn thẳng, nam nhân nhân thể gối lên chân nàng.
Chàng nhắm hai mắt.
Trần Dung sờ trán , còn thêm: “Nóng quá, gọi đại phu thôi.”
“Không cần.” Nam nhân nhắm hai mắt, khóe miệng nhếch một cái, : “Tô thành mới xuất hiện bệnh thương hàn.” Trong lúc Trần Dung run rẩy, khàn khàn tiếp: “Ta cũng tới đó, buổi sáng hôm nay, trong cung truyền tin tức, thái tử bệnh .” (Thương hàn hiểu theo 2 nghĩa: Nghĩa hẹp là chỉ những bệnh do khí lạnh gây nên, nghĩa rộng là để chỉ tất cả các bệnh do thời tiết gây )