Trần Dung đang nghĩ tới Tôn Diễn, thấy câu khỏi buồn . Lúc , cửa phòng tiếng vang nhỏ, tiếng của Ứng Cô vang lên: “Nước ấm đến đây.”
Trần Dung lên tiếng, : “Để đó .”
“Vâng.”
Trần Dung mở cửa phòng, bưng chậu nước to tiến . Sức của nàng , bưng chậu nước cũng gì cố sức.
Sau khi bưng nước phía bình phong, Trần Dung khẽ : “Lui phía một chút.”
Nam nhân lời lui đến một góc.
Trần Dung bưng nước, đổ trong thùng gỗ. Nghiêng về một phía, nàng cũng nghiêng đầu vách tường. Gương mặt của nàng ửng đỏ, ánh mắt mở thật lớn, dám về phía nam nhân lõa lồ .
Lúc , một cảm giác ấm áp truyền đến.
Mê Truyện Dịch
Khi da thịt ẩm ướt, ấm áp chạm nàng, tay Trần Dung run lên, đỏ ửng lan đến tận cổ.
“Đừng chạm .”
Trần Dung thấp giọng lệnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-512-nguoi-von-phong-luu.html.]
Mệnh lệnh thốt , tay cầm cánh tay nàng kéo nàng trong thùng gỗ.
Bất ngờ kịp phòng , Trần Dung khỏi ngã về phía . Nàng cố gắng định cơ thể, nào duỗi tay , chạm hình trơn trượt.
Trong lúc bối rối, Trần Dung vội vàng dời tay, nhưng như thế, nàng thể vững, đầu đuôi ngã trong thùng gỗ.
Nàng rơi trong nước, nam nhân trong thùng gỗ ha hả , chặn ngang ôm lấy Trần Dung. Trần Dung vốn giãy giụa nhưng thứ nhất tay chạm da thịt tr*n tr** trơn bóng, thứ hai bận tâm đang bệnh, vì thế dám dùng sức.
Trong nháy mắt, Trần Dung cùng nam nhân chen chúc chung một chỗ. Nước b.ắ.n tung tóe, tóc nàng ướt đẫm, thường phục cũng dán chặt thể, lộ đường cong tuyệt .
Một chuỗi bọt nước từ trán nàng chảy xuống, chặn tầm mắt của nàng. Trần Dung cố gắng chớp mắt to, thấy rõ hơn một chút, gương mặt diễm mĩ của nàng ửng đỏ, thật sự đáng yêu.
Vương Hoằng nàng, đột nhiên mở rộng hai tay trần ôm nàng.
Chàng ôm chặt nàng, khẽ cầu : “A Dung, ở chung một chỗ với .” Lời , ngữ khí thật nghiêm túc. Dường như run rẩy, tiếp lời: “A Dung, sống cùng giường, c.h.ế.t cùng huyệt, lắm ?”
Chàng ôm nàng như thế, giọng của chút yếu đuối.
Chưa từng giờ khắc nào cho Trần Dung cảm giác rõ ràng khát cầu, khắc sâu hy vọng như .
Trần Dung ôm chặt, nàng run run, môi mấp máy mấp máy, cuối cùng, nàng vẫn khẽ : “Sau khi trở thành quý của quân, cùng lang quân sống cùng giường sẽ chỉ là A Dung, khi c.h.ế.t chôn chung huyệt còn xin gia tộc cho phép, chủ mẫu cho phép…… Lang quân, A Dung thể tạm nhân nhượng vì lợi ích cục. Cả đời của sẽ gọi bất luận kẻ nào là chủ mẫu.”