Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoàng đế ngừng chân.
Hắn dường như ngây , thật lâu vẫn nhúc nhích.
Một hồi lâu, mới chậm chạp đầu về phía Trần Dung.
Nhìn chằm chằm Trần Dung bộ dạng phục tùng liễm mục, sắc mặt chút trắng bệch, hoàng đế đột nhiên cất tiếng to.
Tiếng của khàn khàn trống vắng truyền xa xa. Cười , hoàng đế lặp : “Không sai, chắc gì là khổ.” Nói tới đây, cất tiếng to.
Lúc , một bên to, một bên cao giọng ngâm xướng.
Dần dần, tiếng biến thành thét dài. Tiếng thét trầm xa, như ca như .
Trần Dung lắng , đột nhiên thấy khóe mắt hoàng đế chảy xuống một giọt nước mắt, nàng vội vàng cúi đầu, tiếp tục cúi mi liễm mục.
Tiếng thét dần dần dừng .
Hoàng đế xoay về phía Trần Dung, tay áo vung lên, nhẹ nhàng khoan khoái : “Đi thôi, trẫm mang nàng đến bên xem.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-518-nguoi-von-phong-luu.html.]
Hắn nắm c.h.ặ.t t.a.y Trần Dung : “Đã nhiều năm, ai tán gẫu với trẫm. Đã nhiều năm……” Hắn mới đến đây ngẩn ngơ, đảo mắt, hoàng đế bật : “Sao trẫm quên mất? Trẫm hoang đường hồ nháo mấy chục năm, nào ai tán gẫu? Năm đó nhóm danh sĩ ngày đêm chuyện, trẫm cũng chỉ thể ở ngoài cửa chơi đùa, lén.”
Hắn nhanh, khiến Trần Dung thất tha thất thểu, mới đến một biển hoa, chuyển bước chân, tới một chỗ khác: “Hoa gì cả, vẫn là ngắm cá . A Dung , mấy ngày đây trẫm nuôi mấy loại cá quý báu, đủ loại sắc màu, vô cùng đẽ.”
Hắn dắt Trần Dung tới bờ hồ, nơi một đàn cá nhỏ. Hoàng đế xuống , tùy tay nhặt lên một nhánh cây, quấy nhẹ trong nước: “Sao đang ngủ ? Không , để A Dung xem.” Vừa , vung nhánh cây trong tay.
Mê Truyện Dịch
Trần Dung xổm bên cạnh , im lặng cá bơi qua bơi trong hồ nước.
Hoàng đế khuấy vài cái, đột nhiên hỏi: “Vừa nàng sợ ?”
Trần Dung rùng .
Nàng liếc qua là một nửa gương mặt đang vui vẻ khuấy mặt nước. Nghĩ nghĩ, Trần Dung nhẹ giọng : “ là sợ.”
Dừng một chút, nàng tiếp lời: “A Dung xuất nghèo hèn, khi một lời nào hợp ý, đều tức giận mắng thần.” Nàng tự bật : “A Dung nhát gan quen .”
“Nàng nhát gan?” Hoàng đế : “Nàng thật sự nhát gan , một đêm ngủ cùng với Vương Hoằng, mặc một áo trắng nhảy giữa vạn quân tìm cái chết? Nếu nàng thật sự nhát gan, thể cận cùng với hán tử thô lỗ như Nhiễm Mẫn Tôn Diễn một lòng chống Hồ?”