Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AA6v53KHZz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tôn Diễn động đậy.
Cậu đỏ mặt, chút ức giận, cũng chút rầu rĩ trừng mắt Trần Dung, hạ giọng oán hận kêu lên: “Rốt cuộc là chuyện gì xảy ?”
“Chuyện gì là ?” Trần Dung hiểu rõ.
Tôn Diễn trừng mắt nàng, quát khẽ: “Muội một chút những đó đang cái gì?”
Trần Dung ngẩn , đầu .
Ở bên ngoài đường, còn đám nhân sĩ nhàn tản quần tam tụ ngũ. Bọn họ thấy Trần Dung, khỏi khẽ hừ tiếng. Có một hán tử diện mạo đáng khinh dắt cổ họng kêu lên với nàng: “Tiên cô phong lưu vô cùng, chỉ chớp mắt mĩ thiếu niên tự tới nhờ vả ?”
Mê Truyện Dịch
Người xong vô cùng hâm mộ về phía Tôn Diễn. Người bên cạnh vội vàng quát khẽ: “Chớ bậy. Huynh đừng xe ngựa của tiểu lang dấu hiệu, phong tư, cử chỉ ung dung, tất nhiên là tử thế gia.”
Trong lúc hai hồ ngôn loạn ngữ, Trần Dung rõ ràng phát hiện lúc nàng quanh, mấy thiếu niên với ngũ quan diện mạo đoan chính, khi đón nhận ánh mắt của , đưa mắt lúng liếng, tươi nịnh nọt nàng chú ý.
Trần Dung cả kinh, nhanh chóng thu hồi ánh mắt, vươn tay cầm ống tay áo của Tôn Diễn kéo trong trang.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-531-nguoi-von-phong-luu.html.]
Vừa đại môn, nàng lệnh: “Đóng cửa, mau đóng cửa.”
“Vâng.”
Trong lúc cửa đóng , còn tiếng thở dài vang lên.
Trần Dung đưa lưng về phía cửa lớn, thở một . Sau đó, Trần Dung dùng tay áo che miệng, cúi đầu trộm.
“Muội còn ?”
Tôn Diễn cực kỳ căm tức, trừng mắt nàng, bất mãn kêu lên: “Rốt cuộc xảy chuyện gì? Sao mới nửa ngày gặp, đến nơi, là nhập mạc chi tân của ?”
Cậu tức giận, nắm tay thành quyền vung mặt Trần Dung, nghiến răng nghiến lợi kêu lên: “Muội còn , Tôn Diễn đường đường là trượng phu, mới chỉ chớp mắt trở thành tiểu bạch kiểm nuôi dưỡng, nhịn cũng thể nhịn nổi.”
Trần Dung lấy tay áo che miệng, khi ngừng , mở to mắt Tôn Diễn kêu lên: “Là chuyện gì xảy , dọc theo đường thấy ? A Dung bệ hạ ban thưởng mà.”
Nàng khoanh hai tay ngực, ngẩng đầu ưỡn ngực, học bộ dạng kiêu ngạo của nhóm công chúa, một bên qua , một bên đắc ý : “Bệ hạ , thấy thật sự là thuận mắt, liền đem thôn trang, ngàn mẫu ruộng danh nghĩa của thôn trang đều thưởng cho , đúng , còn một trăm tinh vệ.” Mặt nàng đỏ hồng, nhịn khanh khách : “Bệ hạ còn , cho phép nuôi dưỡng mĩ thiếu niên.”