Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thật ngờ hơn nửa năm gặp, thăng quan tiến chức, còn tư cách xuất hiện trong trường hợp , thậm chí thể ở vị trí kẻ quyền thế.
Tiếng hoan hô càng ngày càng vang dội.
Dần dần, tiếng kêu gọi “Thất lang, Thất lang –” cao vút tận trời xanh.
Xe ngựa chậm .
Hai hạ nhân tiến lên, bọn họ kéo rèm của xe ngựa Vương Hoằng lên, để gương mặt của và Trần Dung xuất hiện ở mắt .
Dưới từng ánh mắt nóng bỏng, tiếng kêu la đinh tai nhức óc.
Văn sĩ cao gầy cùng Trương Hạng tiến lên vài bước, khom nghênh đón: “Vương gia nhà Thất lang tiến đến, đặc biệt bảo chờ ở nơi đây.”
Sau khi lễ xong, văn sĩ ha hả , với Vương Hoằng: “Lần Thất lang mang lương thực đến, đúng là giải cứu thành Nam Dương trong lúckhẩn cấp.”
Hắn tới đây, ánh mắt chuyển sang Trần Dung, khẽ kêu lên: “Vị nữ tử là Quang Lộc đại phu danh khắp thiên hạ đây ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-554-nguoi-von-phong-luu.html.]
Đoàn xe còn thành đội quân tiền tiêu bẩm báo, bởi , cũng phận mới của Trần Dung.
Sau khi chào hỏi, hướng tới Trần Dung vái chào thật sâu, : “Thất lễ, thất lễ.” Hắn đặc biệt hành lễ như thế ở mặt Vương Hoằng, thật sự coi nàng là một đại nhân vật mà từng gặp qua.
Cấp bậc lễ nghĩa thật sự chu . Đầu tiên, Trần Dung ngẩn ngơ, đảo mắt lạnh thầm nghĩ: , là của Nam Dương vương…… Nam Dương vương nhóm sĩ tộc coi thường, Hồ tấn công khiến cho tổn thất, thể nịnh bợ một phụ nhân quan hệ thiết với bệ hạ như .
Lúc nàng rốt cuộc hiểu vì Vương Hoằng nàng thể xả giận .
Trương Hoằng và thấy câu hỏi của văn sĩ đồng thời ngẩn ngơ, nghiêm túc về phía Trần Dung.
Ánh mắt của Trương Hạng vẫn trong suốt bình thản như xưa. Hắn ngắm, đột nhiên dường như nhớ cái gì đó, há hốc miệng gì.
Nhớ phận của Trần Dung chỉ là , ở phía mười mấy khe khẽ nhỏ: “Quang lộc đại phu quen mặt.”
“Ta gặp qua nàng , nàng là một thứ nữ trong chi hệ của Trần thị, thành Nam Dương vây, là nàng dẫn dắt chúng sĩ lao phá vây ? Nhất định là vì việc đó mới bệ hạ quý trọng.”
Mê Truyện Dịch
“Thật sự là nàng đó ?”