Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5AiF7oI7MZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cả đời của nàng cần lo lắng chuyện áo cơm nữa .
Trần Dung xuất nghèo hèn, khác hẳn với nhóm quý tộc chân chính, nàng đối với tài vật là thật tâm vui mừng. Cũng chỉ chúng nó mới thể đem an ủi thật sự cho nàng.
Mê Truyện Dịch
Trần Dung mỉm lòng, chậm rãi bước về phía thùng gỗ.
Tất cả của vương phủ đều thấy tươi của nàng, nhất thời, bọn họ cũng vô cùng cao hứng.
Chỉ Trương Hạng bộ dạng phục tùng liễm mục, hàm chứa ý kính cẩn, nhịn lặng lẽ liếc nàng một cái.
Phụ nhân mắt , ở trong đám Tấn cũng là một truyền kỳ, tuy xuất hèn mọn, nhưng cuối cùng ngay cả Nam Dương vương cũng thể nịnh bợ nàng. Nghĩ tới sĩ tử nghèo hèn trong thiên hạ, cho dù trời sinh mỹ mạo nguyện ý luyến đồng cho , chỉ sợ cũng cao quý bằng một phụ nhân như nàng.
Mà một điều quan trọng nhất, khác leo lên quyền quý là nhờ khúm núm. Nàng thì ngược , mối quan hệ giữa nàng cùng Vương Thất lang, con đường nàng là con đường của danh sĩ, thanh cao đàng hoàng, ai thể sánh bằng!
Đang ngắm , Trần Dung xoay .
Trương Hạng vội vàng cúi đầu. Tuy rằng cúi đầu, thắt lưng của vẫn thẳng, tươi vẫn bình thản, là cố ý vô tình, ở mặt nàng luôn duy trì một loại phong độ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-560-nguoi-von-phong-luu.html.]
Trần Dung chắp hai tay lưng, lượn qua từng thùng gỗ lớn nhỏ trong sân, gật đầu, : “Đa tạ vương gia.”
Không thấy câu trả lời, Trần Dung đầu Trương Hạng: “Ngươi đang nghĩ cái gì ?”
“A?”
Trương Hạng tỉnh táo , hướng tới Trần Dung vái chào thật sâu, đột nhiên hỏi: “Không Trần gia Tam lang Trần Thành Thiệu hiện tại thế nào?”
Trần Tam lang?
Trần Dung thản nhiên Trương Hạng, trả lời.
Trương Hạng ngẩng đầu, đối diện với ánh mắt của nàng, vì , cảm thấy chật vật, đầu lưỡi như dính hồ, Trương Hạng cố lấy bình tĩnh, lớn tiếng : “Tên tiểu nhân là Trương Hạng, ngày xưa quen với Trần Thành Thiệu……” Nói tới đây, lời nuốt , ánh mắt cẩn thận liếc về phía Trần Dung, dường như đang nhắc nhở, bọn họ từng quen .
Trần Dung nghiêng đầu, bình thản tươi , nàng cũng để ý tới Trương Hạng, bước trong tẩm phòng.
Trương Hạng theo sát vài bước, khi cách đám hầu của phủ Nam Dương vương xa một chút, hạ giọng lúng lúng túng : “Tiểu, tiểu nhân…” Hắn vái chào, : “Nguyện theo đại phu.”