Người Vốn Phong Lưu - Chương 564: Người Vốn Phong Lưu

Cập nhật lúc: 2025-08-08 05:23:54
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng nghĩ rằng nếu việc gì xảy ngoài ý , kiếp nàng cần lo lắng vì tiền tài nữa.

Mấy ngày kế tiếp, đều thấy bóng dáng của Vương Hoằng. Trần Dung thầm nghĩ, tên hơn phân nửa là đang điều tra chân tướng năm đó vây khốn ở thành Mạc Dương.

Chàng , đại bộ phận hộ vệ Vương gia cũng biến mất, cùng với hạ nhân đến mua điền sản ở thành Mạc Dương, hiện tại chỉ mười bên cạnh Trần Dung.

Trong thành Nam Dương, vẫn là ca múa mừng cảnh thái bình.

Trần Dung trong xe ngựa, lẳng lặng lắng tiếng ca truyền xa xa, chân trời đầy ánh chiều tà, nàng nhẹ giọng : “Đi Trần phủ xem thế nào.”

“Vâng.”

Xe ngựa đảo mắt tới bên ngoài Trần phủ, ngày xưa, nơi luôn đến , nhưng hiện tại vắng vẻ lạnh lẽo như thế. , chủ nhân ở đây, bọn hầu cũng chỉ là trông coi tòa nhà, còn tình cảnh náo nhiệt như ngày .

Sau khi Trần Dung báo phận với gác cổng, xe ngựa chạy tới sân viện nàng từng ở.

Cửa viện đóng.

Trần Dung bước xuống xe ngựa, đẩy cánh cổng nặng nề, bước sân.

Trong sân, tuy rằng vẫn sạch sẽ như nhưng trống rỗng. Cỏ dại mọc ở góc tường, cảnh vật vẻ tiêu điều.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-564-nguoi-von-phong-luu.html.]

Trần Dung ngơ ngác một lúc, bỗng nhiên nàng cảm thấy hoảng hốt, nhất thời, tòa nhà ở Bình thành xuất hiện ở mắt nàng, nhất thời, biến thành phủ của Nhiễm Mẫn ở kiếp , định thần, dường như thấy hình bóng mấy Trần Vi Trần Thiến ở trong sân vui .

Trần Dung nhắm hai mắt, khẽ : “Vật thuộc về thì sẽ là của .”

Thấy nàng cất bước , chúng hộ vệ đều theo. Trần Dung phất phất tay, thấp giọng : “Để yên lặng một chút.”

“Vâng.”

Bước bậc thang, vươn tay chậm rãi đẩy cửa chính đường.

Khi cửa phòng cót két mở , Trần Dung cảm thấy như hoa mắt, tựa hồ thấy khuôn mặt tươi của Bình ẩu, nhưng kỹ, chỉ thấy mạng nhện bay phất phơ.

Mê Truyện Dịch

Thở dài một tiếng, Trần Dung tùy tay đóng cửa phòng , tiếp tục bên trong.

Xuyên qua chính đường, nhà kề, chậm rãi, Trần Dung đến tẩm phòng của .

Tẩm phòng vẫn như cũ, điều bụi bẩn, chắc hẳn lâu cũng ai đến quét tước.

Trần Dung tiến lên, vươn tay phía giường ngủ.

Nghe thấy phía truyền đến tiếng bước chân, Trần Dung tỉnh từ sự hoảng hốt, nàng nhíu mày : “Không cho các ngươi theo ?”

Loading...