Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Gã yên lặng Trần Dung, trong ánh mắt hề che giấu sự tán thưởng cùng kinh diễm: “Hiện tại nghĩ như nữa. Trần thị A Dung, bọn họ sẽ đến, cho dù tự mạo hiểm cũng sẽ cố hết sức vì nàng.”
Trong lúc Trần Dung nhíu mày vẻ tin, giọng gã trầm thấp mà từ tính như gió khẽ lướt qua: “Một phụ nhân như cũng thử cứu một , về , sống cũng còn ý nghĩa gì nữa.”
Đây là một sự đánh giá cao.
Trần Dung Mộ Dung Khác, chỉ thấy gã đang ngửa mặt ngắm bầu trời xuất thần. Gương mặt mặt nạ bằng đồng trong ánh lửa tản vẻ tịch mịch thiên cổ.
Trần Dung phất phất tay, ý bảo một vệ của Mộ Dung Khác đến gần, nhẹ giọng : “Lấy cầm đến.”
Thân vệ ngẩn , đầu về phía Mộ Dung Khác, thấy gã xuất thần, ngẫm nghĩ, gật đầu rời .
Chỉ chốc lát, một cây thất huyền cầm đặt mặt Trần Dung.
Mê Truyện Dịch
Trần Dung khoanh chân, bàn tay trắng nõn đặt lên dây cầm.
Khi ngón tay nàng gẩy, một chuỗi tiếng nhạc du dương bay .
Trong tiếng đàn uyển chuyển, du dương mang theo thê lương tịch mịch, Trần Dung ca xướng: “Phương bắc giai nhân, tuyệt thế nhi độc lập. Nhất cố khuynh nhân thành, tái cố khuynh nhân quốc. Trữ bất tri khuynh thành dữ khuynh quốc? Giai nhân nan tái đắc! Giai nhân tái nan đắc……”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-576-nguoi-von-phong-luu.html.]
Câu thơ vốn là ca tụng mỹ nhân, tràn ngập sung sướng, nhưng thốt từ miệng của Trần Dung ý thương cảm triền miên.
Hơn nữa, một câu ‘Giai nhân nan ’ , Trần Dung nhấn mạnh ngữ điệu, tỏ rõ ý tương tư, vô vọng khổ sở trong đó.
Dường như, nó đang cho , mất chính là mất , vĩnh viễn chỉ một duy nhất, sẽ xuất hiện thứ hai nữa.
Cho dù mỹ nhân khác hơn, nhưng đó cũng là nàng.
Dường như, nó cho , cho tới bây giờ việc thế gian đều như thế, vật cũng , đều là độc nhất vô nhị.
Nó lướt qua sinh mệnh mỗi , từ nay về sẽ biến mất thể tìm thấy bóng hình.
Khi ngươi đầu bạc mới phát hiện, trong nháy mắt xa rời thành vĩnh viễn…… Sẽ nữa, cũng giống như từng xuất hiện.
Tiếng đàn tiếng ca lộ trong trẻo nhưng lạnh lùng, lộ một loại tâm tư, lộ một loại hoa lệ cùng sáng lạn.
Vì thế, sự thê lương càng cho rơi lệ.