Người Vốn Phong Lưu - Chương 588: Người Vốn Phong Lưu

Cập nhật lúc: 2025-08-08 05:26:50
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LVWYnJ7HL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trời sáng hẳn, hiện tại đúng là lúc tối đen nhất ngay khi bình minh. Tối đen giống như đến từ để chỗ sâu trong bóng đêm, bao phủ bộ trời đất.

Cây đuốc le lắt trong gió.

Trần Dung ngửa đầu sang hai bên. Hai bên là cây cối bụi cỏ, đó là một sườn dốc, sườn dốc cao, chỉ năm thước. Lúc qua, nơi đó tối đen.

Hơn hai ngàn một ngàn nhảy sơn cốc. Sơn cốc bằng phẳng, thỉnh thoảng còn đá vụn, hành động tiện, vó ngựa bước đó khá khó khăn, đội tuyến càng ngày càng kéo dài.

Trần Dung đầu liếc mắt một cái.

Mộ Dung Khác giữ ở bên cạnh hơn hai ngàn , chỉ một ngàn là tinh kỵ, mặt khác đều là bộ . Nhìn ánh lửa kéo dài , ánh mắt Trần Dung trở nên nặng nề.

Trên đỉnh đầu truyền đến giọng trầm thấp: “Nàng đang ?”

Trần Dung cúi đầu, nhẹ giọng trả lời: “Không gì.”

Mộ Dung Khác hừ một tiếng: “Lập tức nàng sẽ thấy nam nhân của , ngẫm xem sẽ với cái gì?” Dừng một chút, giọng của gã mang theo trào phúng: “Có lẽ, đây chính là lời cuối cùng mà nàng thể với .”

tới đây, thấy Trần Dung đáp, liền cúi đầu xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-588-nguoi-von-phong-luu.html.]

Đối diện là Trần Dung bộ dạng phục tùng liễm mục, vẻ mặt trầm tĩnh. Không đợi Mộ Dung Khác mở miệng, Trần Dung ngẩng đầu : “Ngài đúng.”

Nàng thẳng lưng, mặt cũng mang theo tươi bình thản. Trần Dung vươn tay sửa tóc mai, kéo che vạt áo, : “Đây là cuối cùng gặp …… Người bên ngoài như thế nào, nghĩ như thế nào, còn quan trọng nữa. Ta khiến cho nhớ kỹ .”

Nàng dùng cả hai tay cẩn thận , tỉ mỉ sửa sang dung nhan. Mộ Dung Khác thấy thế, năm ngón tay co .

Tay gã đang đặt n.g.ự.c nàng, co liền nắm trọn cả khuôn ngực, tuy rằng trong bóng đêm ngoài thấy.

Trần Dung cứng đờ, thể giữ nổi tươi mặt.

Mê Truyện Dịch

Mộ Dung Khác ngẩng đầu lên phía chăm chú, trong giọng trầm lãnh mang theo chê : “Làm ?”

Trần Dung buông rủ hai mắt.

Hai tay của nàng buông thõng xuống.

Thấy nàng lời nào, giọng của Mộ Dung Khác vẻ kiên nhẫn: “Sao gì?”

Một hồi lâu, giọng Trần Dung thấp mà trầm tĩnh truyền đến: “Thái Nguyên vương gì đây?” Nàng khàn khàn : “Muốn cầu ngài, là lấy hết can đảm nhảy xuống lưng ngựa tự tử?”

Loading...