Người Vốn Phong Lưu - Chương 589: Người Vốn Phong Lưu

Cập nhật lúc: 2025-08-08 05:26:58
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lời thốt , Mộ Dung Khác trở nên cứng đờ.

Trần Dung từ từ ngăn tay gã đang đặt ngực, giọng nhẹ nhàng mang theo bình tĩnh: “Vương, ngài thất thố .”

là gã thất thố.

Giờ phút Vương Hoằng ở quanh đây, gã vô lễ với nàng, ý chỉ điều gì? Chẳng lẽ, là đố kỵ ?

Một hồi lâu, gió lạnh thổi qua, Mộ Dung Khác hừ nhẹ một tiếng.

Mê Truyện Dịch

Chỉ hừ một tiếng, gã thèm nhắc , điều bàn tay di chuyển phía thắt lưng nàng.

Trần Dung nhận , hô hấp của gã chút rối loạn, hiển nhiên hành vi của gã cũng khiến cho chính gã cảm thấy thư thái.

Ngay khi Trần Dung nghĩ rằng gã vĩnh viễn sẽ trả lời, Mộ Dung Khác mở miệng, trong giọng trầm lãnh của gã lộ bình thản: “Nàng đúng, thất thố.”

phía chăm chú, lạnh lùng dặn dò: “Đừng những lời nữa.”

Trần Dung đáp: “Vâng.”

Mất một lúc, hơn hai nghìn qua hai phần ba, điều khi đầu đội ngũ kéo dài thì cũng chỉ chừng một hai dặm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-589-nguoi-von-phong-luu.html.]

Trong lúc trầm mặc, cũng qua bao lâu, đột nhiên, vài tiếng kêu thảm thiết truyền đến.

Gần như đồng thời với tiếng kêu thảm thiết , vô tiếng quát vội vang lên: “Có mai phục, mai phục.”

Mặt Mộ Dung Khác trầm xuống, đợi gã lệnh, đội ngũ bốn năm chỗ đều truyền đến tiếng hét to: “Có mai phục, mai phục.” Cùng với tiếng hét to , ánh đuốc tắt lụi, tiếng vật nặng va chạm , tiếng kêu thảm thiết của ngựa lúc sắp c.h.ế.t vang lên.

Ban đêm, từng tiếng động đồng thời truyền , dường như bộ đội ngũ đều công kích.

Mộ Dung Khác giữ chặt ngựa chấn kinh mà hí dài thôi, trầm giọng lệnh: “Chúng tướng ở ? Lập tức về phòng .”

Mệnh lệnh của gã thốt , liền vệ cao giọng đáp, đồng thời, soái kỳ tung bay.

Vốn, binh lính Mộ Dung Khác mang theo luôn giữ kỷ luật nghiêm cẩn, tiến thối như một, trong mệnh lệnh của gã, tiếng hô quát của các tướng lĩnh vang lên. Mọi ở xung quanh cũng bình tĩnh hơn chút.

Một loạt tiếng vó ngựa truyền đến. Chỉ chốc lát, một tướng lĩnh tới gần Mộ Dung Khác, lớn tiếng : “Vương, tới nhiều lắm, bọn họ đẩy đá tảng và cây cối, ngăn cách đội ngũ của chúng thành năm sáu đoạn. Người của chúng thiệt mạng nhiều.”

“Địch nhân ?”

“Sau khi địch nhân tấn công thì thấy bóng dáng .”

Loading...