Trong lúc nàng nghẹn họng trân trối, giọng thanh nhuận của Vương Hoằng truyền đến: “Thay đổi tuyến đường.”
Một hộ vệ cao giọng đáp: “Vâng.”
Trong tiếng bánh xe lạo xạo, chậm rãi, tiếng ồn ào xa dần.
Trần Dung chỉnh trang bản , vén rèm xe lên , nàng cát bụi bốc lên phía , cùng với đám nối liền dứt, ngơ ngác : “Khi nào thì nổi danh như ?”
Nói tới đây, Trần Dung đầu về phía Vương Hoằng, nhẹ giọng hỏi: “Là do ?”
Vương Hoằng từ từ mở to mắt, Trần Dung, thản nhiên : “Đừng cao hứng quá sớm, chuyện nàng rơi tay Hồ vài , bọn họ sẽ lợi dụng điều đó.”
Quả nhiên là tuyên truyền .
Trần Dung mím môi, thản nhiên : “Biết thì thế nào? Ta vẫn là nữ hùng mà.”
Nhìn thấy Vương Hoằng còn đang lẳng lặng , Trần Dung dịch qua. Nàng vươn tay che môi , khẽ : “Đừng nghĩ nhiều, là đạo cô phong lưu mà mỗi ở thành Kiến Khang đều , ngay cả rơi tay Hồ, cùng lắm thì nhục mà thôi.”
Thấy Vương Hoằng vẫn đang , Trần Dung tựa trong lòng , tiếp: “Trở về Kiến Khang, lang quân sẽ như thế nào, A Dung sẽ như thế nào…… giây phút , cuộc đời của A Dung còn gì nuối tiếc.”
Mê Truyện Dịch
Khi thành Nam Dương là ban đêm, một hộ vệ tiến lên gọi vài câu, cửa thành liền mở , xe ngựa bắt đầu tiến quân thần tốc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-622-nguoi-von-phong-luu.html.]
Khi qua cửa thành, Trần Dung thấy bóng đường, ít về phía .
Đoàn xe vững vàng chạy về phía .
Chỉ chốc lát, xe ngựa chạy trong Vương phủ.
Bọn hầu sớm chờ, thấy Vương Hoằng xuống xe, bọn họ khom lui về phía , nhất tề cúi đầu.
Trần Dung theo Vương Hoằng, bước chủ viện.
Vừa sân, nàng liền nhanh vài bước, đến lưng , nàng thấp giọng : “Mới , dáng vẻ của thật khác thường.”
Vương Hoằng chút để ý gật đầu, : “Kẻ hãm hại ở thành Mạc Dương tay.”
Chàng đầu , đối diện với Trần Dung sắc mặt trở nên trắng bệch, mỉm , tựa như gió xuân phất qua mặt: “Đừng sợ, tắm .”
Trần Dung gì, nàng , mím môi hỏi: “Bọn họ, thể rằng cấu kết với Hồ ?”
Nàng nghiêm túc, đúng là bộ dạng nhận đáp án.
Vương Hoằng lẳng lặng nàng, thầm than một tiếng, vươn tay xoa môi nàng, : “Tài vật của thành chủ Mạc Dương tổn hao gì, thể cấu kết với Hồ?”