Người Vốn Phong Lưu - Chương 636: Người Vốn Phong Lưu

Cập nhật lúc: 2025-08-08 05:32:58
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trên thế gian, diện mạo tương tự vẫn thể cho cảm giác trống đánh xuôi, kèn thổi ngược (ý chỉ khác hẳn ). Thanh niên mắt chính là như . Rõ ràng đều trắng trẻo cao nhã, cũng tuấn mỹ, nhưng và Vương Hoằng tựa như đom đóm và trăng tròn, thua kém chỉ trăm ngàn ?

Nam tử xe ngựa của Vương Hoằng, chắp tay, vang : “Thất lang mạnh khỏe. Ta phụng lệnh của Tam Vương Cổ tiến đến nghênh đón Thất lang.”

Tươi của khả cúc, giọng cất cao trong trẻo, nhưng xe ngựa của Vương Hoằng, ngay cả rèm xe cũng lay động một cái.

Sắc mặt nam tử đổi, đảo mắt vẫn tươi , ngữ khí càng thêm trong trẻo: “Thất lang phục ? Ai, nghĩ đến cũng đúng, còn cao quý như đế vương, chỉ trong chớp mắt, trở thành một tử bình thường của Vương thị.”

Khi lời , tươi của vô cùng thiết, vô cùng rạng rỡ.

mà, trong xe ngựa của Vương Hoằng vẫn hồi âm.

Nam tử nhướn mày, trừng mắt xe ngựa, một hồi lâu mới : “Sao Thất lang gì?”

Hỏi một lúc, vẫn thấy câu trả lời nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-636-nguoi-von-phong-luu.html.]

Nam tử càng mặt nhăn mày nhó, chuyển sang một hộ vệ bên cạnh Vương Hoằng, hỏi: “Thất lang ở đây ?” Giọng chút kiên nhẫn.

Hộ vệ đáp: “Lang quân ở đây.”

“Ở đây?” Thanh niên giận mà , chậm rãi : “Thất lang thật cao giá.”

Hộ vệ chắp tay với , : “Lang quân nhà , Duẫn tiểu lang chuyện, thuộc hạ trả lời cũng , cần ngài mặt.”

Đây chính là đặt cùng địa vị với hộ vệ .

Mê Truyện Dịch

Nam tử tức giận đến mức gương mặt đỏ bừng. Hắn nghiến răng nghiến lợi, vươn tay chỉ hộ vệ , nhưng lời nghẹn ứ trong cổ, chỉ thấy ngón tay run rẩy.

Hộ vệ thấy thế, : “Thời tiết quá nóng, Duẫn tiểu lang cẩn thận sức khỏe.”

Lời thốt , nam tử càng thêm nghẹn lời. Hắn phắt đầu trừng mắt Vương Hoằng, ngón tay chỉ về phía xe ngựa, phẫn nộ quát: “Vương Hoằng, Vương Thất lang, ngươi thật sự nghĩ rằng bản còn là nhân vật lớn ? Ta khinh.” Hắn để ý tới thể thống của quý tộc, phun nước miếng xuống đất, gân cổ : “Ngươi cho là tộc trưởng thật sự thích ngươi ? Nếu bận tâm lão gia , sớm g.i.ế.c ngươi , mấy năm nay ngươi sống trong phong quang vô hạn, đều là kế sách của tộc trưởng mà thôi.”

Loading...