Người Vốn Phong Lưu - Chương 637: Người Vốn Phong Lưu

Cập nhật lúc: 2025-08-08 05:33:05
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hắn tới đây, ngửa đầu , vui vẻ : “Từ cao ngã xuống đất, từ một lời trăm hưởng ứng giờ biến thành hỏi thăm, Vương Hoằng a Vương Hoằng, tư vị ngươi cũng nên nếm thử .” Sau khi cuồng tiếu một lúc, : “Lão gia hỏa mất, ngươi cho rằng ngươi vẫn còn là Vương Thất lang tao nhã tuyệt luân, tuệ chất thiên thành ? Ta khinh.”

Trong tiếng cuồng tiếu sung sướng kích động của , Vương Hoằng chậm rãi vén rèm xe.

Trên gương mặt tuấn dật thanh hoa vẫn mang theo tươi thản nhiên, ánh mắt vẫn trong sáng cao xa.

Nhìn to mặt, gật đầu, tao nhã : “Hóa tộc trưởng thật sự là thích ? Nếu chính mồm Duẫn tiểu lang , còn hiểu rõ.”

Giọng của vẫn giống như bình thường, khinh đạm ôn hòa, tựa như gió xuân.

giọng vang lên, nam tử đang lớn nghẹn lời, tươi mặt trở nên cứng đờ.

Hắn trừng mắt Vương Hoằng, đột nhiên cảm thấy hối hận vô cùng: Khi xuất môn, cho dù là tộc trưởng cũng là phụ của , là đường Vương Cổ đều luôn cảnh cáo , Vương Hoằng đơn giản, bắt thận trọng từ lời đến việc . Vương Hoằng khích tướng, còn để tâm tới lời dặn dò đó.

Trong lúc sắc mặt Duẫn tiểu lang chuyển thành xanh trắng, Vương Hoằng cong môi, với giọng khinh miệt: “Địa vị tộc trưởng của Vương thị cũng chỉ là một khối thịt thối, cũng chỉ thích hợp với những lớp như các ngươi thôi.”

Lời thốt , sắc mặt của Duẫn tiểu lang đổi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-637-nguoi-von-phong-luu.html.]

Mà lúc , giọng của Vương Hoằng cất cao, lệnh: “Lên đường.”

“Vâng.”

Mê Truyện Dịch

Các hộ vệ hộ tống xe ngựa của Vương Hoằng chạy về phía .

Chỉ chốc lát, xe ngựa cát bụi bốc lên, lướt qua Duẫn tiểu lang, lướt qua mấy trăm kỵ sĩ theo .

Trong nháy mắt, xe ngựa Vương Hoằng xa, mà lúc , Duẫn tiểu lang mới tỉnh táo , nhanh chóng đầu , vội vàng quát với xa phu: “Theo , theo .” Xa phu lệnh, vội vàng ruổi ngựa đuổi theo. Xe ngựa chạy điên cuồng, hét lớn trong lớp cát bụi đầy trời: “Vương Hoằng, ngươi đừng vội đắc ý, hiện tại ngươi gì cả.”

Sau khi hét lớn một lúc lâu, Duẫn tiểu lang mới bảo xe ngựa dừng .

Hắn đầu .

Vừa đầu, đối diện với ánh mắt khinh bỉ. Có điều khi định thần kỹ, chúng hộ vệ nhất tề cúi đầu, còn điều gì dị thường?

Loading...