Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đối diện với , nữ lang nầng cằm, cất cao giọng : “Mặc dù Thất lang , nhưng trượng phu bên cạnh mới là rồng phượng trong loài .” Nói tới đây, nàng tiếp lời với giọng khinh miệt: “Chư vị tán thưởng Vương Thất lang. đối với Tạ thị A Bích mà , ngay cả đạo cô phong lưu liêm sỉ Hoằng Vận Tử mà Vương Thất lang cũng si mê, thật sự khiến cho khinh thường.” Cho dù nam nhân vĩ đại cỡ nào, quá mức si mê một nữ nhân diễm danh lan xa sẽ đều lên án. Điều , từ cổ Đát Kỷ, gần đây thì Âm Lệ Hoa.
Bởi , lời của nữ lang đó, ngay cả sùng kính Vương Hoằng nhất cũng thể gì hơn.
Lại tiếp, giọng trong trẻo mà tự tin, lực xuyên thấu của nữ lang đó dứt, xung quanh trở nên yên tĩnh. Tiếp theo, tiếng chỉ trích nho nhỏ đối với Trần Dung lặng lẽ vang lên.
Mê Truyện Dịch
Vương Hoằng nhíu mày.
Chàng thu hồi vẻ mặt nhàn nhã quan tâm, vẫy tay gọi một hộ vệ, thấp giọng dặn dò một câu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-642-nguoi-von-phong-luu.html.]
Sau khi hộ vệ lĩnh mệnh rời , thả xuống ngựa, lẫn trong đám .
Trong đám , lúc vẫn vang lên tiếng chỉ trích, thấy lời của thành công tác động đến , Tạ thị A Bích và nam tử bên cạnh đồng thời đắc ý.
lúc , trong đám truyền đến một tiếng bật , chỉ thấy một cất giọng thô hào lạnh: “Phong lưu mà liêm sỉ ư? Trần thị A Dung mặc áo trắng nhiễm máu, đối diện với mấy vạn Hồ như gì, thật sự là phong lưu cái thế. Phụ nhân nóng vội chỉ vì doanh lợi như ngươi, xứng đáng đánh đồng với nàng?” Lời chua ngoa vô cùng. Dựa theo địa vị mà , hẳn là Trần Dung xứng đánh đồng với Tạ Bích, nhưng cố tình như thế, ngữ khí còn cực đoan khinh thường, trong thời gian ngắn, Tạ thị A Bích tức giận đến ứa nước mắt.
Người đó tới đây, một tiếng bén nhọn khác truyền đến: “Theo thấy, ngươi chỉ giống như bọn chuột nhắt, Vương Thất lang cảm thấy chướng mắt, Vương Thất lang thà rằng đạo cô phong lưu cũng cần ngươi .”
Những lời thốt , tiếng vang nổi lên bốn phía. Người sùng bái Vương Hoằng nhiều, bọn họ vốn hữu tâm vô lực, thật vất vả mấy câu mở đầu, dễ dàng buông tha, trong thời gian ngắn, hơn mười đều thét chói tai: “Ngươi thua kém đạo cô mà.”