Người Vốn Phong Lưu - Chương 646: Người Vốn Phong Lưu

Cập nhật lúc: 2025-08-08 05:34:06
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trần Dung nghiêng đầu .

Nàng một loại ảo giác, tựa hồ khi chuyện với , cả Vương Hoằng đều thả lỏng, vốn khí chất của cao xa phiêu nhiên như thần tiên, còn dính chút hồng trần.

Bước lên bậc thang, Vương Hoằng dặn hai tỳ nữ hầu hạ Trần Dung. Dưới sự trợ giúp của các nàng, Trần Dung tắm rửa một lúc lâu, đó xuống ngủ say trong mùi huân hương thanh nhã.

Khi tỉnh , ánh nắng vẫn chiếu qua rèm cửa sổ bằng lụa mỏng sáng ngời, tiếng khe khẽ truyền đến, xen lẫn trong gió, một cảm giác yên tĩnh .

Trần Dung xốc chăn lên, mới bước guốc mộc, giọng của một tỳ nữ truyền đến từ bên ngoài: “Đại phu, bên ngoài cầu kiến, gặp gặp?”

Trần Dung phản ứng , hỏi: “Là lang quân nhà ngươi để bọn họ ?”

“Vâng.”

Mê Truyện Dịch

“Tất nhiên là gặp, tiến trang điểm cho .”

“Vâng.”

Dưới sự hầu hạ của tỳ nữ, Trần Dung vẫn để búi tóc phụ nhân, đó mới tới chính đường phòng tiếp khách.

Vừa mới đến bên ngoài phòng, Trần Dung thấy giọng trong trẻo quen thuộc của một thiếu niên: “Sao giờ còn đến? Đi , đánh thức dậy.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-646-nguoi-von-phong-luu.html.]

Vừa thấy giọng , Trần Dung vui vẻ gọi: “Tôn Diễn?”

“Kẹt” một tiếng, cửa phòng đẩy , Tôn Diễn với khuôn mặt xinh , cao thêm ít nhanh lao , thấy Trần Dung thì ngắm nàng từ xuống , tươi mặt thu , bất mãn : “Sao để kiểu tóc của phụ nhân? Tiểu tử Vương Hoằng bắt giữ về tay ? Muội khăng khăng một mực ở chung với ?”

Từng câu liên tiếp hề khách khí, nhưng Trần Dung thấy thật cao hứng.

Lời của dứt, Trần Dung khách khí trừng mắt liếc một cái, : “Chỉ là kiểu tóc, gì mà nghĩ nhiều?”

“Chỉ là kiểu tóc?”

“Tất nhiên.”

Tôn Diễn thở dài nhẹ nhõm một , bước đến mặt Trần Dung.

Ấn bả vai nàng, đánh giá từ xuống , giọng trong trẻo của Tôn Diễn chút chua xót: “Muội, mạnh khỏe ?” Sau đó cảm thấy khó thể mở miệng: “Nghe , rơi tay Hồ, mạnh khỏe ?”

Tất nhiên Trần Dung đang lo lắng cái gì, liếc mắt xem thường , : “Đương nhiên mạnh khỏe.”

Lời thốt , Tôn Diễn vui vẻ mặt, liên tiếp: “Mạnh khỏe là , mạnh khỏe là .”

Loading...