Người Vốn Phong Lưu - Chương 649: Người Vốn Phong Lưu

Cập nhật lúc: 2025-08-08 05:34:26
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LVWYnJ7HL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không đợi Trần Dung trả lời, phía truyền đến giọng thanh nhuận thản nhiên: “Tôn lang ở Giang Đông tâm, cần gì chờ thêm hai ngày?”

Một bóng dáng cao to tuấn mỹ chậm rãi tới, đến bên Trần Dung, ôm eo nhỏ của nàng, mỉm , ung dung Tôn Diễn, ánh mắt sáng trong thuần khiết, vẻ chăm chú lắng tiếp.

Người , đúng là Vương Hoằng.

Tôn Diễn thật ngờ lúc xuất hiện, khỏi ngẩn ngơ. Cậu mở to mắt ngơ ngác chằm chằm Vương Hoằng, theo phản xạ, nhấc chân, tư thế nhanh nhẹn tuyệt lật bên ngoài, lật lui đằng , vững vàng nhảy xuống hành lang, chạm đất bên ngoài cách đó ba bước.

Võ nghệ của Tôn Diễn bất phàm, động tác của lanh lẹ tiêu sái.

Mê Truyện Dịch

Vương Hoằng tựa tiếu phi tiếu Tôn Diễn, nâng cằm, tư thế thản nhiên, tiêu sái, phong nhã nhẹ nhàng hỏi: “Vì Tôn lang e ngại đến mức ?”

“Ai e ngại ngươi?” Tôn Diễn mở to hai mắt, gương mặt xinh hiện một chút đỏ ửng khả nghi: Hổ thẹn hổ thẹn, rõ ràng thằng nhãi gì mà…… Phi! Chỉ đổ thừa thủ của quá !

Giọng của Tôn Diễn cất cao, trừng mắt Vương Hoằng kêu lên: “Vương Hoằng, tiểu tử ngươi đừng quá kiêu ngạo. Ta cảnh cáo ngươi, A Dung là tử của ! Biết lời ý nghĩa gì ? Đó chính là, vợ của ngươi đó!”

Cậu tới đây, trong lòng mừng rỡ, chống nạnh ha hả. Vừa , Tôn Diễn đắc ý kêu lên: “Tiểu tử ngươi chú ý chút cho , bớt vung tay múa chân mặt vợ như đó!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-649-nguoi-von-phong-luu.html.]

Tôn Diễn vang, xoay , nghênh ngang rời .

Trong nháy mắt, đại môn. Vừa mới bước một nửa, Tôn Diễn khỏi vỗ mạnh một cái gáy, reo lên: “Nguy ! Còn nhiều việc với A Dung mà.”

Cậu đầu sân viên , khỏi méo miệng. Hiện tại bảo trở một nữa, thật sự . Thôi thôi, vẫn để .

Tôn Diễn rời , tay Vương Hoằng đang ôm eo nhỏ của Trần Dung nắm thật chặt, khẽ, cực ôn nhu cực thản nhiên cất giọng hỏi: “Mười mỹ thiếu niên ? Bệ hạ cũng thật tâm!”

Cảm giác bên hông ôm chặt, Trần Dung vội vàng cúi đầu, nào dám đáp lời?

Vương Hoằng đầu.

Chàng nàng chăm chú. Một hồi lâu, Vương Hoằng nhẹ giọng gọi: “Người .”

Một hộ vệ bước đến, chắp tay : “Lang quân gì phân phó?”

Loading...