Có một ngày, Tạ Hạc Đình nổi danh giống như Vương Hoằng cũng xe ngựa tới thôn trang của nàng, trò chuyện với một mỹ thiếu niên thật lâu. Lần đó, trong thôn trang tiếng ngừng, là náo nhiệt.
Kể xong, Bình ẩu Trần Dung, : “Nữ lang , thôn trang của thành nơi nổi tiếng, tiếng nhạc trong thôn trang, nhóm nữ lang ngoài thôn trang, mỗi ngày đều nhiều đến vây xem.”
Nói tới đây, Bình ẩu thấy Trần Dung ngẩn ngơ, sắc mặt chút kỳ quái, khỏi hỏi: “Nữ lang, nữ lang, gì ?” Bà gọi nữ lang, búi tóc phụ nhân của Trần Dung, vài mở miệng hỏi, nhưng vẫn cảm thấy do dự.
Trần Dung phục hồi tinh thần, nàng , thầm nghĩ trong lòng: Còn rầm rộ như thế ? Xem trong mười mỹ thiếu niên , cũng một vài bất phàm. Tặng những đó cho Cửu công chúa, coi như lợi cho nàng . Không , thương lượng một chút với Thất lang.
Trong lúc Trần Dung miên man suy nghĩ, Bình ẩu ôi chao nửa ngày, rốt cục hỏi chuyện mà nhất: “Nữ lang, , và Thất lang…?” Cố lấy dũng khí, Bình ẩu búi tóc của nàng, hỏi: “Thất lang cho nữ lang danh phận ?”
Hơn mười về phía Trần Dung, ngay cả Trần gia Đại vẫn cúi đầu cũng ngẩng lên nàng.
Trần Dung , nàng lắc đầu, : “Không, việc các ngươi đừng xen .” Trong ánh mắt khó hiểu của , nàng tiện tay rút trâm cài đầu xuống, cởi búi tóc, mỉm : “Đây là thành Kiến Khang, hiện giờ vấn búi tóc thật .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-656-nguoi-von-phong-luu.html.]
Nàng nhẹ nhàng bâng quơ cất trâm cài trong tay áo, để mặc tóc xõa lên.
Đứng dậy, xoay , Trần Dung khẽ : “Đại , ẩu, chúng thôi.”
Trần gia Đại còn đang hoảng hốt, đám Bình ẩu cùng kêu lên đáp: “Vâng.”
Váy dài phiêu diêu, Trần Dung cất bước tới chỗ Trần Vi.
Đi ở phía nàng, bóng dáng xinh của nàng, đột nhiên, một tỳ nữ : “Nữ lang nhà sự diễm lệ của hoa hồng, phong tư của hoa sen, thật sự là một quý nhân.”
Lời tâm tư của , chỉ mấy tháng gặp, các nàng rõ ràng phát hiện, hiện tại Trần Dung phong nghi chỉ quý tộc thượng lưu mới . Xem , bệ hạ coi trọng nàng, thực sự cho nàng thoát thai hoán cốt.
Mê Truyện Dịch
Các nàng , câu gần mực thì đen, gần đèn thì rạng, sớm chiều ở chung với Vương Hoằng, phong độ quý tộc trời sinh của cuốn hút Trần Dung. Ngày xưa, nàng chỉ từ xa hèn mọn , thái độ đối với nàng trong ôn nhu sự cao quý từ cao xuống, cho nên Trần Dung thể tự tin. Mà trong mấy tháng , Trần Dung hoàng đế tin tưởng yêu thích, Vương Hoằng lo lắng mang nàng cách xa một chút, khi ở chung, Vương Hoằng thường xuyên biểu hiện sự ghen tuông, đối đãi ôn tồn. Được mà coi trọng nhất, yêu nhất tôn trọng, đây đúng là linh dược vô giá, vô hình trung, Trần Dung tự khắc sự cao quý tự tin trong cơ thể, biểu hiện trong lúc giơ tay nhấc chân.