Người Vốn Phong Lưu - Chương 66: Người Vốn Phong Lưu

Cập nhật lúc: 2025-08-08 04:16:24
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng cúi đầu, cái bóng của ánh trăng, , suy nghĩ. Yến hội tối hôm nay đối với nàng mà ý nghĩa phi phàm, hiện tại yến hội sắp kết thúc, Trần Dung nhớ tới ngôn hành cử chỉ của , chút thất vọng.

Lúc , đến cuối đường, ở phía là một hồ nhỏ lấp lánh ánh bạc ánh trăng.

Trần Dung , ngẩng đầu xoay .

Nàng ngẩng đầu, xoay thì dừng bước!

Tại bên trái hồ nước, cách nàng chỉ 10 bước bóng dáng một cao lớn hiên ngang. Giờ phút , chủ nhân của hình cũng đang đầu , trong bóng đêm, cặp mắt lẳng lặng nàng chăm chú!

Trần Dung nặn tươi , nàng xoay , từ xa thi lễ với nọ, nhẹ giọng : “A Dung gặp qua Nhiễm tướng quân.”

Mê Truyện Dịch

Đứng ở nơi đó, đúng là Nhiễm Mẫn. Cũng thật kỳ quái, rõ ràng khi nàng khỏi điện, y vẫn đó, chỉ trong chốc lát y nàng ?

Khụ, hiện tại thời điểm nghĩ chuyện .

Trong bóng đêm, hai mắt Nhiễm Mẫn sáng kinh , y chằm chằm Trần Dung, ánh mắt chuyển về phía bước chân nàng lúc nào cũng thể nhấc lên. Y nhếch khóe môi, với giọng trầm thấp: “Lại đây.”

“A?” Trần Dung sợ hãi kêu tiếng.

Nhiễm Mẫn nhướn mày, : “Ta bảo nàng đây!” Đây là mệnh lệnh.

“Vâng.”

Dường như theo bản năng, Trần Dung quyết đoán lên tiếng, cất bước hướng về phía y. Có điều khi tới, bước chân của nàng càng ngày càng chậm.

lúc , Nhiễm Mẫn đầu về phía chân trời, chú ý tới sự giãy dụa của nàng.

Y chắp hai tay lưng, áo bào đen bay phất phới trong gió. Giờ khắc , bạc môi y khẽ nhếch, khiến khuôn mặt càng thêm tuấn mỹ.

Khi Trần Dung đến bên cạnh y, giọng trầm thấp hùng hậu của Nhiễm Mẫn nhẹ nhàng truyền đến: “Những sĩ tộc , đều là dân tộc Hán . Ha –” Y bật mang theo đau khổ: “Tối hôm nay, Hồ cưỡi ngựa, công phá thành Lạc Dương đúng ? Người nào còn lưu luyến cố hương, rời thì theo phòng ốc nhiều thế hệ hóa thành tro tàn, tử thi đầy đất.”

Y tới đây, đột nhiên đầu về phía Trần Dung.

Y trông thấy là ánh mắt Trần Dung đang y, trong vẻ sáng ngời mơ hồ mang theo ôn nhu cùng tôn kính.

Ánh mắt hiển nhiên ngoài ý của y. Nhiễm Mẫn ha ha , nàng chăm chú : “Nữ lang như nàng mặc hoa phục đeo túi hương, thế mà sợ mấy chuyện m.á.u tanh ?”

Trần Dung lắc đầu, cúi đầu xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-66-nguoi-von-phong-luu.html.]

Lúc , nếu nàng biểu hiện, thể nhiều cách để y lòng. mà, nàng . Kiếp nàng là như thế, nhất định sẽ quên biểu lộ bản , nhất định sẽ càng ngừng an ủi y, ca ngợi y, sẽ cố gắng cho y , lòng đối với y bao nhiêu tri tâm, bao nhiêu tôn kính.

Ai, tuy rằng mỗi thấy y như thế, sự tôn kính của nàng quả thật là phát từ nội tâm.

Nhiễm Mẫn hiển nhiên cũng chờ nàng trả lời, ánh mắt y vẫn như cũ về phương bắc, trong bóng đêm, hai mắt đen láy thấy đáy, hỏa diễm thiêu đốt đang ngừng cuồng.

Sau một lúc lâu, y khẽ : “Tộc nhân của ……”

Nghe thấy câu , tay của Trần Dung dường như ý thức tự chủ, duỗi về phía , thiếu chút nữa phủ tay áo y.

May mắn, nàng đúng lúc phản ứng , động tác chỉ đến một nửa.

Ngay lúc Trần Dung hít sâu một , định lặng yên thu hồi tay của , Nhiễm Mẫn cúi đầu xuống, về phía nó.

Y bàn tay trắng nõn giơ một nửa ánh trăng, đó y từ từ ngẩng đầu, về phía Trần Dung.

Y đối diện với gương mặt nghiêng của Trần Dung, nàng nhếch môi, mặt chút đổi mặt hồ. Giờ phút , mày nhíu, môi mím chặt, vẻ chút úc giận.

Nhiễm Mẫn thể.

Y nhướn một bên mày, : “Nữ lang, đắc tội với nàng ?”

“Không.”

Trần Dung quyết đoán lắc đầu.

Nhiễm Mẫn ha ha, : “Khẳng định chỗ nào đó đắc tội với nàng, nàng thế , đắc tội là còn nhẹ đây.”

Nghe thấy y những lời , môi Trần Dung mím thành một đường, nàng vội vàng đầu, hướng tới Nhiễm Mẫn thi lễ, : “Tướng quân chớ trách, A Dung còn việc, cáo lui .”

Nàng cũng chờ Nhiễm Mẫn trả lời, vung ống tay áo, vội vã về phía .

Nhìn bóng dáng đảo mắt vọt trong bóng đêm, Nhiễm Mẫn nghĩ tới cái gì, cất tiếng to.

Tiếng , đến khi Trần Dung thật xa vẫn còn vang vọng bên tai nàng.

‘Hừ!’ trần Dung hung hăng chà chà chân mặt đất, nhưng nàng mới nghiến răng nghiến lợi, bỗng nhiên, đôi mắt đen láy chớp chớp, dần dần, khuôn mặt nhỏ nhắn căng cứng của nàng lộ một chút tươi .

Loading...