Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5AiF7oI7MZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trần Dung mắt lạnh nàng , còn kịp mở miệng, thấy Trần Vi lết đầu gối về phía , nàng mau, đảo mắt tới phía Trần Dung. Trong lúc Trần Dung ngạc nhiên đầu, chỉ thấy nàng đang kéo một góc bào phục màu trắng, nước mắt ròng ròng, bộ dạng động lòng cầu xin: “Thất lang, cầu với A Dung, bảo thu lưu . Thiếp cam đoan sẽ ngoan ngoãn, cam đoan sẽ ở một góc bất cứ ý kiến gì. Thiếp nguyện ý nô tỳ của A Dung, hạ nhân của , trâu ngựa cho . Thiếp chỉ cầu cho một con đường sống thôi.” Vừa , nàng liên tục dập đầu xuống đất.
Người Trần Vi níu kéo, chính là Vương Hoằng.
Chàng lẳng lặng đó, mỉm Trần Vi. Khi nàng dập đầu ngừng, khom .
Vươn tay, nhẹ nhàng nâng khuôn mặt giàn giụa nước mắt của Trần Vi lên, Vương Hoằng ôn nhu hỏi: “Ngươi ở ?”
Hai gò má Trần Vi ửng đỏ, hai mắt đẫm lệ mê ly Vương Hoằng, liên tục gật đầu. Hai mắt nàng bất tri bất giác trở nên sáng trong: Thất lang cúi h* th*n quý giá, đưa bàn tay dính bụi trần của nâng mặt , chẳng lẽ, cũng thích ?
Cắn môi, Trần Vi hít cái mũi đỏ hồng, nước trong mắt càng đậm. Trần Vi : “, còn chỗ nào để . A Dung vốn giao hảo với , chúng là tỷ thiết nhất. Nếu cho đường sống, bây giờ?” Ngữ khí u oán, bộ dạng xinh như hoa lê.
Mê Truyện Dịch
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-660-nguoi-von-phong-luu.html.]
“Là như thế ?”
“, đúng là như . Cầu Thất lang rủ lòng thương, cầu Thất lang cho phép.”
Vương Hoằng thẳng lưng, đầu về phía Trần Dung, hai mắt híp , tựa tiếu phi tiếu: “Hóa A Dung một lòng gả cho Nhiễm Mẫn ?” Giọng thấp mà nhẹ nhàng, tựa như gió xuân lướt qua mặt.
Trần Dung thấy nhắc tới chuyện , khỏi chút dở dở , nàng trừng mắt liếc một cái, cất bước về phía Trần Vi.
Đi đến bên cạnh Vương Hoằng, Trần Dung đột nhiên nhấc chân, đá một cú thật mạnh Trần Vi đang chớp hai mắt đẫm lệ, bộ dạng động lòng Vương Hoằng.
Trần Dung vốn chút võ nghệ, tay đột ngột, cú đá ập thẳng giữa n.g.ự.c Trần Vi. Chỉ “Phịch” một tiếng, hình Trần Vi như ruột bông rách rưới tung bay trong gió, khi lùi ba bốn bước, nặng nề va một gốc cây đại thụ.