Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một lúc lâu , đại phu tới, nhưng ngoài dự kiến của Trần Dung là, khi đại phu bắt mạch xong thì Trần gia Đại ngoại trừ đau thương mất con nên khiến cho can úc tì hư, tâm thần hao tổn, còn vấn đề gì khác. Dưới sự truy vấn ngừng của Trần Dung, đại phu khẳng định Trần gia Đại qua khỏi thời gian sẽ khỏe mạnh, nguy cơ sinh bệnh.
Lần , Trần Dung giật . Không bệnh, chẳng lẽ kiếp cái c.h.ế.t của Đại ẩn tình gì khác?
Nghĩ đến đây, nàng lập tức an bài hai hộ vệ bí mật bảo hộ Trần gia Đại , mới đưa cùng với đám Bình ẩu phủ.
Trong phủ Vương Hoằng, Trần Dung đóng cửa chừng hai ngày.
Buổi chiều ngày thứ ba, một thái giám phụng chỉ tiến đến, chính là bệ hạ triệu nàng tham gia yến tiệc của hoàng thất. Vì Vương Hoằng sớm căn dặn, Trần Dung sảng khoái đáp ứng.
Tắm rửa quần áo xong, Trần Dung mặc một bộ y phục màu đỏ tiên diễm loá mắt, ở xe ngựa chạy về phía hoàng cung.
Khi xe của nàng tới gần đó, xe ngựa bắt đầu qua như nước chảy. Chủ nhân trong xe ngựa chào hỏi, trò chuyện với , đều hướng về phía cung thành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-664-nguoi-von-phong-luu.html.]
Xe ngựa của Trần Dung ở một bên, ban đầu ai chú ý tới, dần dần, ánh mắt đến cũng càng ngày càng nhiều.
Mê Truyện Dịch
Trong ánh mắt tò mò, hứng thú, hoặc là mang ý chê , một chiếc xe ngựa từ phía chạy tới, tiếng Hoàn Cửu lang hô to gọi nhỏ truyền đến: “Quang Lộc đại phu, Quang Lộc đại phu.”
Trần Dung lên tiếng, chậm rãi vén rèm xe lên, để lộ khuôn mặt.
Nàng ló đầu , mười mấy ánh mắt đều về phía nàng. Chỉ trong chớp mắt, tiếng đều im bặt, nhưng chỉ nửa khắc, tiếng ồn ào vang lên.
Trên gương mặt gầy yếu trắng trẻo của Hoàn Cửu lang cũng lộ một chút kinh diễm, : “Ta cũng , phụ nhân như nàng mặc y phục màu đỏ rung động lòng như thế.”
Trong lúc tán thưởng, tới gần Trần Dung. Nghiêng đầu, ngắm Trần Dung từ xuống một , Hoàn Cửu lang hít một thật sâu, say mê nhắm mắt , thì thào : “Đẹp, quá. Chỉ là đổi một bộ y phục khác mà tỏa sáng rực rỡ, giống như mặt trời lặn về phía tây, như cầu vồng bảy sắc.” Tuy mỹ nhân ở thành Kiến Khang nhiều, nhưng thường cho rằng cao nhã nhẹ nhàng là đẽ, y phục của các nữ nhân đều thiên về màu sắc mộc mạc. Ngay cả mặc y phục đỏ, thì cũng chỉ dám mặc màu nhạt. Rất ít như Trần Dung, mặc y phục đỏ chói lọi rêu rao khắp nơi như thế.