Người Vốn Phong Lưu - Chương 67: Người Vốn Phong Lưu

Cập nhật lúc: 2025-08-08 04:16:31
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AA6v53KHZz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng thẳng lưng, nhấc chân lên, bước nhanh như gió về phía đại điện.

Trần Dung mới bước bậc thang, cửa điện mở , hương thơm xông mũi, nhóm sĩ tộc tấp nập , yến tiệc tan.

Trần Dung ngẩn , nàng vội vàng lui một góc, ở nơi đó, bóng dáng Vương Ngũ lang di chuyển trong đám , trong mắt nàng hiện lên một chút ảo não. Toàn bộ buổi tối, nàng tìm cơ hội ở chung một chỗ cùng Vương Ngũ lang.

Chần chờ một hồi, Trần Dung theo dòng , hướng tới quảng trường.

Bên xe ngựa, Bình ẩu và Thượng tẩu đều ở đó. Bọn họ thấy Trần Dung đến gần, vội vàng vây quanh, hai mắt sáng ngời nàng.

Thượng tẩu ha ha : “Nữ lang, nữ lang gặp những của Lang Gia Vương thị ? Có bọn họ cũng giống như Vương Thất lang, đều là thần tiên ?”

Bình ẩu ở một bên nhéo lão một cái, hỏi: “Nữ lang, ở trong yến tiệc nhờ trong Vương phủ hỗ trợ ? Bọn họ và chúng đều đến từ Bình thành, dọc theo đường giúp đỡ. Cái gọi là họ hàng xa còn bằng hàng xóm gần, thể cầu Vương công khuyên nhủ tộc bá. Tốt nhất là khiến Vương Ngũ lang đáp ứng cưới .”

Trần Dung đến đó, khổ, nàng lắc đầu, với Bình ẩu: “Ẩu, ngươi nghĩ quá mức đơn giản .”

Dứt lời, nàng lướt qua hai , bước lên xe ngựa.

Sau khi Trần Dung lên xe ngựa, cũng lập tức khởi hành.

Người ở đây, luận về phận, thể nàng là thấp nhất. Nàng cũng giành lối của khác.

Qua nửa canh giờ, quảng trường còn ai, xe ngựa của Trần Dung mới chậm rãi khỏi Vương phủ.

Lúc , ngã tư đường của Nam Dương tối đen. Chỉ mái hiên của phủ xa hoa thì còn treo đèn lồng đỏ sậm.

Vừa xuất môn thì , nhưng mới chỉ vài bước, bầu trời đột nhiên mưa phùn.

Trần Dung ở trong xe ngựa, xuyên thấu qua rèm xe đầu Vương phủ bao trùm trong màn mưa phùn . Đại môn Vương phủ mở rộng, bên trong thấp thoáng tiếng , hai bên đại môn treo tám chiếc đèn lồng đang ngừng lắc lư. Đèn đuốc đỏ sậm đưa qua đưa trong gió mưa tạo nên một cảm giác tịch liêu.

Trần Dung chỉ liếc một cái thu hồi tầm mắt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-67-nguoi-von-phong-luu.html.]

Từ Vương phủ đến Trần phủ cũng xa, nửa canh giờ, xe ngựa của nàng lặng yên tiến đại viện Trần phủ, đến sân viện của nàng.

Trần Dung mới xuống xe ngựa thì thấy trong sân cách vách của Trần Vi truyền đến một loạt tiếng . Nàng để ý tới, tiếp tục về phía , giọng của một nữ lang từ ngoài cửa viện vang lên: “A Dung trở ? Nô tài nhà ngươi, nhanh nhanh mở cửa !”

Nữ lang quát, cửa sân liền ‘Kẹt’ một tiếng mở .

Trong nháy mắt, năm sáu cô nương mặc hoa phục đều , tiếng líu ríu tràn ngập khắp sân.

Trần Dung ngẩng đầu, mây đen lui hết, trăng sáng hiện bầu trời, thầm nghĩ: Sao mưa ngừng ? Nếu còn mưa, đám nữ lang sẽ đội mưa mà đến, ai, thật đáng tiếc.

Chúng nữ lang tiến đến, đám Bình ẩu vội vàng bận bịu. Chỉ chốc lát, trong thư phòng của nàng đèn đuốc sáng trưng, rượu thịt tỏa hương.

Trần Thiến ngẩng đầu, thẻ tre khắp phòng, bật : “Ta đến từ Bình thành , A Dung cũng là một thích sách. Một khi như , trong thư phòng bày đầy thẻ tre thế để gì? Học đòi văn vẻ ?”

Mê Truyện Dịch

Trần Dung chủ tháp, bộ dạng phục tùng liễm mặc khẽ , nhẹ giọng trả lời: “Ai sách?”

Trần Thiến ngẩn .

Nàng nghiêng đầu đánh giá Trần Dung, phản bác hai câu, đột nhiên nghĩ đến biểu hiện của nàng trong thời gian qua, thật đúng là một sách mà . Nàng nhếch miệng, : “Có thể là lầm.”

Lúc , Trần Vi ở một góc vẫn trầm mặc đột nhiên kêu lên: “A Dung, là Nhiễm tướng quân cần ? Là bắt nạt ?”

Giọng đến cuối câu mang theo sắc nhọn thể khống chế.

Trần Dung ngẩng đầu lên.

Nàng mở to mắt, kinh ngạc Trần Vi, bất tri bất giác, nàng vươn tay ôm má từng đánh, kinh ngạc : “Khi nào thì rằng Nhiễm tướng quân cần tỷ? Rồi khi nào thì tỷ bắt nạt ?”

Trần Vi vụt lên, nàng dùng ngón tay run rẩy chỉ mũi Trần Dung, quát: “Nếu , đám chê ? Muội, còn ôm mặt, cho , tát ?”

Trần Dung vội vàng buông tay , nàng cúi mặt, nghiêm túc : “A Vi, dám thề, bao giờ từng rằng Nhiễm tướng quân cần tỷ. Cũng từng qua rằng tỷ bắt nạt .”

Loading...