Người việc quyết đoán lưu loát, đến khi bế Trần Dung bước , hai hộ vệ mới vội vàng đuổi theo.
Tạ Hạc Đình đặt Trần Dung lên tháp, lệnh: “Có nhân sâm trăm năm ?”
Một hạ nhân vội vàng đáp: “Có, .”
“Lấy đến đây.”
“Vâng.”
Đảo mắt, một nhân sâm đặt ở trong hộp ngọc đưa đến mặt Tạ Hạc Đình. Hắn liếc mắt một cái, lệnh: “Một nửa dùng d.a.o trúc nghiền nhỏ, nửa khác thì đem hầm, nhanh lên.”
“Vâng, .”
Chỉ chốc lát, một nửa nghiền nhỏ đặt bên cạnh Tạ Hạc Đình, vươn tay cầm bón miệng Trần Dung. Thấy nàng mím chặt môi, Tạ Hạc Đình hề nghĩ ngợi, tách môi nàng để nhét bột nhân sâm . Nhìn thấy Trần Dung miệng ngậm đầy bột nhân sâm, Tạ Hạc Đình lên. Hắn Trần Dung một lúc, xoay bước .
Thấy rời , bọn hầu khỏi hoảng hốt, bất an kêu gọi: “Lang quân Tạ gia, ngài rời khỏi ?”
Tạ Hạc Đình liếc về phía đó, lạnh lùng : “Ta hết lực .”
Mê Truyện Dịch
Hắn cất bước ngoài. Vừa mới đến bậc thang, một chiếc xe ngựa vội vàng vọt tới, xa phu thấy , liền lớn tiếng kêu lên: “Bẩm lang quân, chuyện quá khẩn cấp, thuộc hạ mới chạm mặt với Ngô đại phu, liền mời đại phu tới. Nguyên chân nhân nô nhờ một hạ nhân khác mời.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-683-nguoi-von-phong-luu.html.]
Tạ Hạc Đình gật đầu, dừng chân, một lão nhân râu bạc xa phu giúp đỡ bước xuống xe ngựa, trong phòng.
Nhìn chằm chằm căn phòng im lặng một lúc lâu, giọng lạnh như băng của Tạ Hạc Đình truyền : “Ngô đại phu, thương thế như thế nào?”
Một lát , tiếng thở dài của Ngô đại phu vang lên: “Không .”
Tạ Hạc Đình , mày nhíu chặt, kinh ngạc cửa phòng khẽ lung lay trong gió tịch mịch, cúi đầu, thì thào : “Thật sự là đáng tiếc.”
Hắn chậm rãi đầu, bước nhanh rời .
Tạ Hạc Đình bước khỏi đại môn Vương phủ thì thấy một vệ sĩ hoàng gia hùng hổ tới.
Nhìn thấy bọn họ, dừng chân.
Tạ Hạc Đình phận thế nào? Chúng vệ sĩ hoàng gia thấy thì vội vàng nghiêng hành lễ.
Tạ Hạc Đình nhúc nhích, lạnh lùng bọn họ chằm chằm, từ từ : “Quang Lộc đại phu thương nặng, thể di chuyển.”
Sau khi những lời , ngẩng đầu lên, lạnh lùng bỏ một câu: “Mặc dù nàng g.i.ế.c Cửu công chúa, nhưng bản nàng cũng khó giữ tính mạng…… Huống hồ, là Cửu công chúa tay ám sát. Chư vị, việc khi Vương Thất , sợ sẽ khó mà thực hiện, các ngươi vẫn nên trở về .”