Tôn Diễn giận dữ, vung tay kéo vạt áo của Vương Hoằng.
lúc , Vương Hoằng khẽ động, rút tay về, ôm mặt, cúi đầu…… Một giọt, hai giọt, nước mắt theo kẽ hở bàn tay rơi xuống, tí tách rơi xuống sàn.
Tôn Diễn ngẩn ngơ, đến lúc mới phát hiện, bộ quần áo màu trắng của Vương Hoằng sớm lấm bùn, chỗ vạt áo kéo nhăn nhúm vết m.á.u loang lổ, chạy về vội thế nào mới đến mức .
Hai tay Vương Hoằng bụm mặt, nước mắt rơi như mưa, nhưng từ đầu đến cuối cũng thốt tiếng nức nở nào…… Rơi lệ nhiều như thế, nhưng tiếng động, tình cảnh thật sự khiến thương tâm.
Tôn Diễn buông tay, môi mấp máy, cuối cùng quát khẽ: “Khóc cái gì mà ? Người còn c.h.ế.t mà.”
Mê Truyện Dịch
Cậu đầu, quát với bên ngoài: “Tất cả c.h.ế.t ở ? Đại phu như thế nào?”
Tiếng quát dữ dằn, một nào trả lời.
Tôn Diễn giận dữ.
lúc , giọng khàn khàn nghẹn ngào của Vương Hoằng truyền đến: “Đi .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-689-nguoi-von-phong-luu.html.]
Thấy ngừng , Tôn Diễn vội vàng đầu . Vừa ngó qua, cảm thấy sửng sốt: Vương Hoằng mắt, gương mặt tuấn mỹ vẫn khiến lóa mắt, ánh mắt trong suốt, tư thái tuyệt cao quý, nếu mặc quần áo lấm bùn, nếu trong mắt còn sót lệ, cảm thấy nam nhân dường như thể khống chế là .
Giọng của Vương Hoằng vang lên, một hắc y nhân xuất hiện ở trong góc.
Vương Hoằng cúi đầu, hề chớp mắt Trần Dung, hỏi với giọng khàn khàn: “Nàng những gì?”
Hắc y nhân trả lời: “Vẫn hề chuyện, điều khi ngã xuống, nàng từng một câu với Tạ Hạc Đình, Thất lang, là giết, liên quan đến , đừng rước họa .” Giọng của hắc y nhân vô cùng bình thản, khi thuật lời của Trần Dung, giọng hề cảm tình mất bình tĩnh.
tiếng của dứt, tay Vương Hoằng đặt tháp vò chặt chăn gấm. Chàng nắm chặt, nhanh khiến thể khống chế mà run rẩy.
dù là như thế, sắc mặt của vẫn bình tĩnh, ánh mắt vẫn trong suốt, tư thái vẫn tao nhã.
Tôn Diễn mở to mắt , hừ mạnh một tiếng, nắm c.h.ặ.t t.a.y thành quyền, khi đang chuẩn đ.ấ.m một cái mặt Vương Hoằng. Mới tay một nửa thì ngừng : Một dòng m.á.u tươi trào theo khóe môi Vương Hoằng rơi xuống sàn.
Từng giọt một rơi xuống đất, gương mặt tuấn mỹ, tóc xõa tung, tư thái cao quý, m.á.u tươi yêu diễm, trong căn phòng tĩnh lặng giống như một bức tranh quỷ dị.